Siêu Sao, Tính Cái Gì?
Chương 14 : Cùng dùng bữa, cùng vui vẻ với siêu sao
Ngày đăng: 05:57 19/04/20
Bầu không khí trong nhà hàng rất tốt, Đan Á Đồng vừa nghe nhạc vừa quan sát người đàn ông đang ngồi đối diện mình.
Từng cử chỉ đầy “mùi” quý tộc, nụ cười trên gương mặt không xa cách mà cũng không thân thiện, cả người từ trên xuống dưới không có chỗ nào là không phù hợp. Tất cả đều biểu hiện một người đàn ông từ nhỏ đã được giáo dục tốt, hoặc ít nhất cũng là được dạy dỗ về những lễ nghi trong cuộc sống.
Nhân viên phục vụ rót rượu đỏ vào ly giúp hai người, rồi lịch sự lùi sang một bên.
Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười với người phục vụ, lấy tiền đặt vào khay trên tay người đó “Giờ thì không cần phục vụ, cảm ơn.”
Nhân viên phục vụ khẽ cúi đầu, yên lặng bước ra cửa phòng VIP, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, từ đầu tới cuối cũng không có một ánh mắt thừa thãi nào dành cho hai người.
Đan Á Đồng nhìn cánh cửa đóng lại, dần dời ánh mắt về phía Tiếu Kỳ Thậm “Tiếu ca, nơi này là?”
“Ở đây cũng là nơi người trong giới hay lui tới, cậu không cần lo lắng đám săn ảnh sẽ xuất hiện.” Tiếu Kỳ Thậm cầm chân ly rượu trong suốt nâng lên, lắc nhẹ chất lỏng màu đỏ bên trong. “Rượu nho năm 1986, cậu nếm thử đi.”
Thiếu niên ngồi đối diện hắn có chút câu nệ nâng ly rượu lên, nhấp một ngụm nhỏ, vẻ mặt thận trọng đầy say mê, thế nhưng cách cậu cầm ly rượu cũng rất hoàn hảo, giống như đã nhiều lần cầm ly rượu loại này rồi.
“Như thế nào?” Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười hỏi.
“Uống ngon lắm”.Đan Á Đồng đặt ly rượu xuống, để tay lên bàn, lộ ra vẻ bất an, mất tự nhiên nhìn vào đĩa có sáu miếng bít-tết đã được cắt cẩn thận “Tiếu ca, công ty sao lại muốn ký hợp đồng với em?”
Tiếu Kỳ Thậm tao nhã cắt miếng thịt bò trong đĩa “Cậu không có lòng tin với bản thân mình?” Xiên miếng thịt đã cắt đưa lên bỏ vào miệng, hắn lẳng lặng quan sát thiếu niên đầy mâu thuẫn này, rốt cuộc trên người cậu ta đang che dấu chuyện gì lại khiến mình hứng thú thế này?
“Không, không phải.” động tác cắt miếng thịt bò có vẻ có chút bối rối “Em chỉ là không rõ chuyện gì đang xảy ra, là Tiếu ca đề cử em sao?”
Tiếu Kỳ Thậm nhấp nhẹ ly rượu đỏ, mỉm cười nói “Không phải, là tổng tài Đường Nguyễn Khanh của chúng tôi nói cậu có tiềm năng, trực tiếp chỉ đích danh cậu.”
Hắn tưởng cậu sẽ không hỏi chuyện này, xem ra với cậu sự kiện này cũng không phải là không có chút ảnh hưởng.
Đan Á Đồng giơ gậy lên, còn chưa vung xuống thì bị tiếng chào hỏi sau lưng cắt ngang.
“Á Đồng, cậu cũng ở đây hả?”
Đan Á Đồng buông gậy gôn xuống, xoay người lại nhìn Đinh Nham người mặc vest, cậu mỉm cười nói “Anh Nham.”
Đinh Nham thấy rõ người đang đứng gần Đan Á Đồng “Anh Tiếu, xin chào.”
“Anh Đinh, chào anh.” Tiếu Kỳ Thậm gỡ bỏ bao tay, hai người lịch sự bắt tay với nhau, mỗi người đều nở một nụ cười.
Đinh Nham và Tiếu Kỳ Thậm khách sáo trò chuyện cùng nhau đôi ba câu rồi tách ra, cũng không một chút nồng nhiệt, chỉ là khách sáo lẫn có chút xa lạ.
Đinh Nham thật không ngờ lại thấy Đan Á Đồng đánh gôn một mình với Tiếu Kỳ Thậm, sự may mắn của Đan Á Đồng thật làm anh thấy bất ngờ.
Anh căn bản là không thể tin trong giới giải trí lại có thể vận may thuận buồn xuôi gió như thế này.
Hay là, Đan Á Đồng chính là ngoại lệ?
“Đông” dưới ánh mặt trời, quả bóng trên không trung tạo một vòng cung, rồi rớt xuống hồ.
Tiếu Kỳ Thậm nhìn thấy vẻ ảo não của chàng trai “Không sao, tiếp tục đi.”
“Vâng.” Thiếu niên mặt ửng đỏ cúi xuống, tiếp tục chỉnh lại tư thế đánh của mình.
Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười, buổi chiều này dường như có vẻ rất tốt đẹp.