Siêu Sao, Tính Cái Gì?
Chương 27 : Hẹn hò?
Ngày đăng: 05:58 19/04/20
Dương Quân nhìn hai thanh niên tao nhã đã thay sang bộ đồ khác đang ngồi trên ghế sô pha. Tiếu Kỳ Thậm ngồi ở sô pha trông vô cùng lịch lãm, cho dù là đang mặc quần áo của người khác đi chăng nữa thì vẫn không che mất cái vẻ cao quý vốn thuộc về hắn.
Về phần con cáo nhỏ ngồi ở bên kia, xin thứ cho hắn tạm thời bị mù, đem đồ ăn vặt đặt xuống bàn, trong giọng nói của Dương Quân có vài phần an phận “Đồ ăn vặt của cậu đây.” Ai biểu hắn chỉ là một tay trợ lý nho nhỏ cơ chứ.
“Cám ơn anh, cứ để đấy đi, giờ tôi không muốn ăn lắm.” Đan Á Đồng quăng cho đối phương một nụ cười cực hoàn hảo “Hôm nay đã làm phiền anh rồi.”
Gân xanh trên trán của Dương Quân giật giật, hít một hơi thật sâu “Không có gì, đây là việc tôi nên làm thôi.” Thằng chết tiệt! Hồi đó trợ lý riêng của Nguyên Văn từ chức, hắn vốn từ trợ lý của một Đan Á Đồng chẳng có mấy hoạt động mới bị điều sang làm trợ lý tạm thời cho Nguyên Văn. Bây giờ thằng nhóc này vẫn không quên báo thù vặt, thật đúng là lòng dạ hẹp hòi mà.
“Trợ lý Dương, anh sao thế?” Tiếu Kỳ Thậm đảo mắt qua nhìn mặt của Dương Quân “Sắc mặt anh hình như không tốt lắm, giờ cũng không còn sớm, hay là anh nên đi mua ít thuốc mà uống đi?.”
“Chắc phải vậy thôi, cảm ơn anh Tiếu đã nhắc nhở.” Rời khỏi cửa, đóng cửa lại, quẹo phải, sau đó thì gầm gừ.
“Fuck!” Dương Quân nghiến răng chửi một câu, hai thằng cha này! Chẳng phải là lo hắn làm kì đà cản mũi sao? Đã vậy còn kêu hắn đem đồ tới, nếu không phải tiền lương cao, hắn đã bỏ việc từ tám quánh rồi!
Mắt nhìn cánh cửa đã đóng lại, lại nhìn đống đồ trên bàn, bộ mặt tươi cười của Tiếu Kỳ Thậm như cũ “Không nghĩ ra được là Á Đồng lại thích ăn vặt đấy.”
Đan Á Đồng cầm lấy cái điều khiển từ xa trên bàn “Thỉnh thoảng ăn thử mấy thứ linh tinh đó cũng không tệ lắm.”
Trên TV đang chiếu một bộ phim, nam diễn viên trong phim có chút quen quen, nhưng ngay lúc này thì Tiếu Kỳ Thậm không tài nào nhớ ra được tên. Nhưng mà, chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc đánh giá của hắn đối với nam diễn viên này. Xét theo góc độ diễn xuất mà nói, khả năng diễn của người này rất hoàn hảo.
Đan Á Đồng đứng dậy, đem hai tách cà phê trên bàn vô nhà bếp, tiếng nước chảy ào ào rơi vào tai Tiếu Kỳ Thậm, hắn nheo mắt nhìn về nhà bếp “Tối nay cậu không có việc gì à?”
Khách còn chưa về, thế mà chủ nhà trước mặt khách đã có thể đem tách đi rửa, Đan Á Đồng đối với tiền bối của mình hình như càng ngày càng không kính trọng mà.
Ra khỏi nhà bếp, nhìn người đàn ông đang cười mỉm ngồi trên ghế sô pha, người đàn ông này có một gương mặt hoàn hảo, một thân hình hoàn hảo với chiều cao lý tưởng, ngay cả nụ cười cũng hoàn hảo, gợi cảm và tỏa sáng, Đan Á Đồng vảy vảy nước trên tay xuống “Không có, công việc mấy ngày nay chủ yếu là thu âm thôi.”
Đứng dậy đến quầy phục vụ đưa ra thẻ vàng của mình, xoay người lại mỉm cười với Ngụy Tiểu Di ở phía sau, nói “Hôm nay rất vinh hạnh được dùng bữa với cô Ngụy, tôi xin phép đi trước một bước.”
“Đồng!” Ngụy Tiểu Di đoán là đối phương bị hành động lần này của cô làm cho tức giận, vội vàng bước nhanh đuổi theo, bắt lấy ống tay áo của Đan Á Đồng “Cậu nghe tôi giải thích đã.”
Đan Á Đồng nhìn ống tay áo mình bị nắm chặt, khẽ nhíu mày, cô gái này nghe không hiểu lời của cậu, hay là khả năng diễn đạt của cậu có vấn đề?
“Á Đồng?” Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười nhìn thiếu niên bị một cô gái lôi kéo, nhưng khi tầm mắt rơi vào chỗ Đan Á Đồng bị giữ chặt, nụ cười có chút lạnh lẽo “Còn nói không phải đi hẹn hò sao?”
Trong nhà hàng vang lên tiếng đàn du dương, Đan Á Đồng cảm thấy, nụ cười nhẹ nhàng lúc này của Tiếu Kỳ Thậm có chút quái dị.
Ngụy Tiểu Di thu đôi tay đang lôi kéo Đan Á Đồng lại, cô luôn cảm thấy ánh mắt người trước mắt có chút quen quen này đang nhìn cô có chút lạnh lùng, mặc dù đối phương vẫn là đang mỉm cười.
Đan Á Đồng thuận thế thò tay vào túi quần “Tiếu ca.”
“Thưa anh, tổng cộng là 3,400 chẵn.” Nhân viên thu ngân hai tay đưa hóa đơn đến trước mặt Đan Á Đồng, còn khóe mắt thì lén nhìn về Tiếu Kỳ Thậm.
Tiếu Kỳ Thậm đến gần Đan Á Đồng, ánh mắt đảo qua Ngụy Tiểu Di “Giới thiệu một chút về bạn của mình đi.”
Đan Á Đồng nâng mắt lên “Vị này là phu nhân của chủ tịch tập đoàn Mã thị, bà Ngụy.” Nói xong, thì nhìn sang Tiếu Kỳ Thậm “Tiếu Kỳ Thậm.”
Sắc mặt Ngụy Tiểu Di tái đi, đặc biệt là khi Đan Á Đồng giới thiệu cô là bà, sắc mặt của cô càng trở nên xấu xí vô cùng.
Tiếu Kỳ Thậm vô cùng lịch lãm nói “Hóa ra là Mã phu nhân, thật sự là thất lễ rồi.”
Hắn lén liếc nhìn Đan Á Đồng không chút biểu lộ nào, xem ra Đan Á Đồng cũng không quan tâm tới người phụ nữ này, trong lòng hắn bất giác thở ra một hơi.