Siêu Sao, Tính Cái Gì?

Chương 28 : Động tâm

Ngày đăng: 05:58 19/04/20


Ngụy Tiểu Di nhận ra Tiếu Kỳ Thậm, gương mặt tái nhợt của cô nàng rất nhanh thay đổi, liền nở nụ cười “Anh Tiếu[i], không ngờ là được gặp anh ở đây, trông anh ngoài đời còn đẹp trai hơn trên TV rất nhiều.”



“Vậy à, cảm ơn Mã phu nhân đã khen ngợi.” Tiếu Kỳ Thậm khóe môi cong lên, nụ cười có chút gian tà nhưng lại trông vô cùng hấp dẫn “Mã phu nhân trông cũng rất trẻ trung, xinh đẹp.”



Mã Tuấn Huy năm nay đã gần 50 tuổi, một cô gái chưa đến 25 lại gả cho lão ta, cuối cùng cũng chỉ là vì số tài sản kếch xù của Mã gia thôi.



Khóe mắt chú ý đến cái gì đó trong tay Ngụy Tiểu Di, có chút giống tờ chi phiếu, nhìn khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì của Đan Á Đông “Á Đồng, chúng ta vào trong nói chuyện chút đi.”



Đan Á Đồng nghiên đầu, nhìn thấy Lâm Vũ Hân từ một gian phòng đi ra, đang hướng phía bên này bước tới, cậu thu ánh nhìn lại, mỉm cười từ chối “Không được rồi, em hơi mệt, nên muốn về nghỉ ngơi trước.”



Lâm Vũ Hân từ xa thấy Đan Á Đồng và một cô gái đang đứng cùng một chỗ, Tiếu Kỳ Thậm đứng ở bên cạnh không biết đang nói gì đó, cô khẽ nhíu mày, đi đến cạnh ba người “Kỳ Thậm, Á Đồng, chào hai cậu.”



“Chị Vũ Hân” Đan Á Đồng nhớ tới lời đồn về mối quan hệ giữa hai người, vậy giờ bọn họ là đang hẹn hò sao?



Đan Á Đồng cũng không phải người nhiều chuyện, cậu mỉm cười nói với hai người “Em còn có việc phải giải quyết, nên không quấy rầy anh chị nữa.”



Ngụy Tiểu Di biết Đan Á Đồng đang quay một bộ phim, và hai người kia là diễn viên chính trong phim. Xem ra họ cùng Đan Á Đồng có mối quan hệ cũng không tệ lắm. Cô nàng mỉm cười với Lâm Vũ Hân, cái sự kiện này đúng là có chút ngượng ngùng.



“Nếu là vậy thì, Kỳ Thậm, chúng ta đi trước thôi.” Lâm Vũ Hân thấy nãy giờ Đan Á Đồng có biểu hiện không muốn nói chuyện, mắt nhìn qua gương mặt tươi cười của Tiếu Kỳ Thậm “Á Đồng, trên đường trở về cẩn thận nha.”



“Vâng, em biết rồi, chị Vũ Hân.” Đan Á Đồng gật đầu với hai người, rồi xoay người đi theo đường chuyên dụng ở sau lưng.



Ngụy Tiểu Di thấy thế, vội vàng đi theo, trên mặt đầy vẻ bất an.




Xoay người bước từng bước duyên dáng đến ngồi vào trong xe, thêm một lớp make-up mỏng. Quá khứ dù tốt đẹp, rốt cuộc vẫn không thể bằng tương lai.



Cô không hối tiếc, cho nên, cô cũng không quay đầu lại nhìn thiếu niên một cái.



Chiếc xe Ferrari đỏ chói băng qua bên người, cái người phụ nữ tên Ngụy Tiểu Di không hề quay lại, mà Đan Á Đồng cũng không có hứng thú đi chú ý tới tâm trạng người phụ nữ không liên quan tới cậu. Đan Á Đồng mỉm cười nhìn chiếc xe rời bãi đỗ biến mất trong đêm tối, trên mặt nụ cười dần biến mất.



Lạc Viêm Kiềm nhìn chàng trai dưới ánh đèn, nhìn nụ cười dần tắt trên môi cậu, thân ảnh có vẻ mỏng manh và cô đơn, đột nhiên cảm thấy đau lòng, Đan Á Đồng bây giờ có phải là rất đau khổ không?



Cậu đột nhiên muốn đến gần chàng trai ấy, nói người ấy biết, không cần phải khổ sở, bởi thiếu niên thoạt nhìn cô đơn quá.



Người con gái kia là người cậu yêu, hôm nay cứ như vậy mà bỏ đi, lòng cậu rốt cuộc đau thế nào đây?



Không tự chủ được mở cửa xe ra, cậu đến gần thiếu niên kia “Á Đồng…”



Đan Á Đồng quay người lại nhìn người đang đi về hướng mình, con mắt màu trà giống như giếng cạn thật lâu rồi, bình tĩnh không chút gợn sóng..



Lạc Viêm Kiềm nhìn thấy một đôi mắt như vậy, tim nhảy dựng lên, làm cậu nhìn chằm chằm như bị cuốn lạc vào trong đôi mắt này.



Tim đập lạc nhịp, như trong phim từng nói tới, đây có nghĩa là gì?



[i] Ở đây “Anh Tiếu” của Tiểu Di và Dương Quân (Tiếu tiên sinh) gọi khác cách Á Đồng gọi (Tiếu ca)