Siêu Sao, Tính Cái Gì?

Chương 76 : Trò hay ở cuộc họp báo

Ngày đăng: 05:58 19/04/20


Chân tình cũng tốt, giả dối cũng được, tất cả mọi chuyện đều có kết cục của riêng nó.



Đan Á Đồng làm người đại diện cho nhãn hiệu nước hoa dành cho nam giới BLK, đương nhiên không thể không xuất hiện tại cuộc họp báo tuyên truyền BLK được, nên rất nhiều đơn vị truyền thông giải trí đều đã chờ sẵn từ sớm để thu thập được nhiều tin tức hơn về vụ “bắt nạt” này.



Cố Sâm từ khi vào nghề tới nay danh tiếng cũng giảm đi phần nào, lại còn làm mất lòng một số người trong giới truyền thông. Huống chi vì vụ Hàn Tinh tự tử mà tin tức bình luận về gã lại càng tệ hơn. Bây giờ còn xuất hiện thêm sự kiện “bắt nạt”, mà người bị hại lại là Đan Á Đồng đang nổi tiếng. Đám người này thấy một cái hồ đục như vậy thì làm sao mà không hè nhau cùng đi cho được. Dù sao thì luôn biết tận dụng hết mọi thứ vốn là điểm mạnh của các phóng viên giải trí.



Lúc Đan Á Đồng bước ra, trên người là một bộ vest màu đen giản dị. Trong trí nhớ của đám kí giả, tuy tuổi Đan Á Đồng chưa lớn nhưng lại không học theo những người đồng trang lứa nhuộm đầu màu này màu kia, mà ngay cả quần áo cũng không chạy theo trào lưu mới. Phần lớn thời gian cậu thường chỉ mặc bộ vest giản dị vừa vóc dáng, sạch sẽ tạo ra cảm giác thoải mái cũng như vô cùng lịch lãm cho người đối diện.



Lúc Đan Á Đồng đi ngang qua, vì khoảng cách giữa cậu và các phóng viên tương đối gần, nên ai nấy đều ngửi được mùi nước hoa rất nhẹ trên người cậu khiến họ cảm thấy vui vẻ thoải mái. Những người này không khỏi giật mình, có lẽ đây chính là nước hoa mà cậu ta làm người đại diện cho. Mùi hương ngửi rất được, mà ngay cả một vài anh trai bình thường chẳng dùng nước hoa cũng nhịn không được mà trong lòng khen ngợi mùi hương này.



Khi cậu ngồi xuống bên cạnh người đại diện công ty sản xuất, người đại diện ngửi được mùi nước hoa trên người cậu thì rõ ràng là rất hài lòng. Làm một người đại diện sản phẩm, hành động của cậu lần này rất phù hợp với thân phận của mình, ít nhất là làm việc tận chức tận trách.



Đan Á Đồng hàn huyên đôi ba câu với người đại diện công ty, rồi yên lặng nghe người chủ trì giới thiệu sản phẩm. Sau khi giới thiệu xong, Đan Á Đồng lần nữa nói rõ những điểm tốt của nước hoa này, mình rất thích nó vì vân vân và vân… Sau một vòng này, là tới lượt các phóng viên đặt câu hỏi.



Các phóng viên mở đầu bằng việc hỏi han một chút về nước hoa, dù sao thì nhãn hiệu này cũng khá nổi tiếng, với lại ở đây cũng có một ít tạp chí thời trang, đương nhiên sẽ quan tâm tới chuyện này. Thế nhưng, mấy cái này làm sao bằng tin đồn thời gian qua được. Chỉ nửa tiếng sau, câu hỏi dần chuyển sang vụ chụp hình quảng cáo, rồi lại hỏi tới vụ “bắt nạt”.



“Á Đồng, xin hỏi chuyện Cố Sâm đánh anh là có thật không?”



Sắc mặt Đan Á Đồng trắng nhợt, tay nắm micro cũng trắng đi, run rẩy mà cậu không hề biết “Thực xin lỗi, đây chỉ là lời đồn… Anh Cố Sâm không có…”




“Anh không cần phải sùng bái tôi, tôi sẽ thẹn thùng đấy.” Liêu Nhiễm mỉm cười, ngẩng đầu lên nhìn hắn “Dù sao thì anh cũng thường cố tình giả vô ý ngăn cách hai đứa đó. Những lời này của tôi chắc như một cái đặc ân cho anh rồi ha.” Cô đứng dậy, không nhìn Hạ Tây Xuyên, nói tiếp “Anh không thích Đan Á Đồng, người ta cũng không hoan nghênh anh. Chắc anh cũng đã nhìn rõ là ai luôn quấn quýt lấy ai không tha rồi nhé. Tầm nhìn mà bị nhiều màu sắc che quá thì ở trong giới này cũng không phải chuyện gì tốt đâu, anh Hạ ạ.”



Hạ Tây Xuyên nhíu mày, bị lời nói của Liêu Nhiễm làm cứng họng, một chữ cũng không nói ra được.



Trong văn phòng, Đường Nguyễn Khanh yên lặng nhìn trò hay đã hạ màn trên màn hình máy tính. Đan Á Đồng này quả nhiên không phải nhân vật đơn giản, lúc trước kéo cậu ta từ Phi Ngu qua thật là một lựa chọn chính xác.



Mặc kệ trên người cậu ta có bóng dáng của Cảnh An Tước hay không, ít nhất cậu ta có khả năng kiếm thật nhiều tiền là tốt rồi.



Châm một điếu thuốc, rồi mặc nó tự cháy mà không hề hút. Thiếu niên trên màn hình cười thật ngượng ngùng, trong làn khói thuốc, y tựa hồ có thể thấy được sự châm chọc nơi khóe miệng được che dấu sau sự ngượng ngùng đó.



Thiếu niên này tên là Đan Á Đồng, trên thế gian này không còn Cảnh An Tước nữa, đã không còn nữa.



Dụi tắt điếu thuốc, giống như cắt đứt một nỗi ám ảnh trong lòng, chỉ là tay vẫn không ngừng run rẩy. Nếu như nỗi ám ảnh đó có thể dễ dàng dập tắt như một điếu thuốc thì sao nó còn gọi là ám ảnh được.



Chú thích:



[OK, cái tên nước hoa là mình chém chỉ còn có vài mảnh xương vụn thôi đấy. Nguyên văn là 波萊卡, nó không có nghĩa, chỉ có phiên âm ra là “bolaika”. Nước hoa này không có thật ngoài đời, nhưng từ “Bolaika” thì có thật, tên người thật nhưng mà là tiếng Ả Rập nên ờ thôi… Thú thật mình thấy nó cũng nghe không hay cho lắm. Còn có “Boleka” cũng nghe giống lắm nhưng cũng chẳng thích hợp để dùng đặc tên nước hoa. Ngoài ra mình cũng không còn tìm ra được tên nào nghe gần giống nữa hết. Mà tên này là nhãn hiệu nước ngoài nên cũng không thể để Hán-Việt “Ba Lai Ca” được. Nên cuối cùng mình đã chém tới còn có chữ cái đầu của mỗi tự và ghép lại thành “BLK”, cũng trùng hợp nó là viết tắc của “black”, nghĩa là màu đen. Và Black là tên của một nhãn hiệu nước hoa cho đàn ông của Kenneth Cole, một nhà designer nổi tiếng của Mỹ. Hương thơm thì không biết có giống như trong truyện tả không nhưng cũng được đánh giá cao. Giá cả từng chai nước hoa là: 1.7 FL OZ. thì $52 đô Mỹ, và 3.4 FL OZ. thì $70 đô Mỹ. Nhưng có nhiều nơi, nhất là trên mạng, thì bán rẻ rề hà, khoảng $24 đô trở lên.]