Siêu Sao
Chương 170 : Bạn cũ
Ngày đăng: 20:46 19/04/20
Tô Khải Trình trái ôm phải ấp, rất tiêu sái.
Đường Phong hồi tưởng lại lần đầu tiên lúc mình nhìn thấy Tô Khải Trình thật muốn chọc mù hai mắt mình, khi đó Tô Khải Trình thoạt nhìn thật nho nhã lễ độ, đối ai cũng duy trì tươi cười ôn hòa, nhưng người như vậy càng tiếp xúc nhiều lại càng phát hiện thêm nhiều thứ đen tối xấu xa bên dưới lớp da xinh đẹp hoa lệ kia.
Lục Thiên Thần rời người Đường Phong đứng dậy rồi đưa tay ra, Đường Phong nắm lấy tay Lục Thiên Thần rồi đứng dậy.
Vừa đánh xong một trận cả người đều là mồ hôi, lúc tập trung toàn lực chú ý thì không hề cảm thấy mệt, đến lúc này buông lỏng xuống liền cảm thấy thân thể có chút uể oải đến phát đau.
Đường Phong đứng tựa vào đường biên của lôi đài, nhìn ba người xa xa đứng ở cửa.
Cậu đầu tiên đưa mắt nhìn không phải là Tô Khải Trình mà là Ca Trần, người sau vừa tiếp xúc với đường nhìn của Đường Phong liền trả về một cái bạch nhãn đầy cao ngạo.
Đường Phong cong khóe môi, cũng không cảm thấy tức giận, chính là cảm thấy Ca Trần này cũng thật thú vị, bao quát cả Tô Khải Trình, những người này đều rất thú vị.
Tô Khải Trình vừa mở miệng thì trong lời nói liền cất giấu đao kiếm, nhấc lên mối dây dưa cũ của Lục Thiên Thần cùng Ca Trần, hình như là muốn nói cho Đường Phong biết lúc trước Ca Trần cùng Lục Thiên Thần có một chân, lại thuận tiện nghiêm phạt một chút người bên cạnh phản bội mình, Ca Trần.
Có thương tổn được Ca Trần hay không thì Đường Phong không biết, nhưng ít ra lần há miệng này của Tô Khải Trình không hề thương đến cậu.
“Tô tổng, đứng ở kia làm gì chứ, có muốn luận bàn một chút không?” Học Lục Thiên Thần, Đường Phong dũng hướng Tô Khởi Trình làm động tác ngoắc “mời” lên.
Khiêu khích trắng trợn, trêu tức đầy trong mắt.
Biểu tình của Tô Khải Trình tựa hồ cứng ngắc nửa giây, nhưng rất nhanh đã phục hồi bộ dáng “Thân sĩ” như bình thường, phá lệ hướng Đường Phong nở nụ cười ôn nhu.
“Đường Phong, cậu cùng Lục Thiên Thần học xấu.”
Lục Thiên Thần lập tức nhẹ nhàng nhéo nhéo chân Đường Phong: “Cậu thích mỹ thiếu niên?”
“Mỹ thiếu niên không có gì không tốt, họ cũng rất dễ thương.”
Này khiến Lục Thiên Thần phá lệ không nói gì nhìn Đường Phong một hồi lâu, nửa ngày mới nghẹn ra một cậu: “Không thích hợp với cậu.”
“Vì sao?” Đường Phong lập tức hỏi ngược lại.
“Cậu thích hợp được người chiếu cố, mà không phải đi chiếu cố người khác.”
Đường Phong vừa nghe liền cong khóe miệng, ai nói Lục Thiên Thần không giỏi nói chuyện chứ, nói lời dỗ ngon dỗ ngọt tuyệt đối không hề thua kém Charles.
“Tôi muốn hỏi anh một chuyện, Charles phạm vào chuyện gì nghiêm trọng sao? Các anh không thể tắm trắng việc kinh doanh sao?” cậu hơi chút nghiêng đầu hỏi.
“Không có gì tắm trắng hay không tắm trắng, thế giới này vốn không có tuyệt đối trắng đen. Cậu muốn nói việc buôn bán súng ông đạn dược, nếu chính phủ bán là đúng, còn người khác làm lại bị nói là buôn lậu, đào bới mộ phần, nhà nước gọi là bảo hộ văn minh, tư gia gọi là đào mộ, đen đen trắng trắng, cũng chỉ có một đạo lý đơn giản mà thôi, ai có lực lượng mạnh hơn người đó có quyền nói chuyện.” Lục Thiên Thần nhẹ nhàng cầm lấy tay cậu, “Có một số việc cậu biết là tốt rồi, không cần phải đi thâm nhập sâu vào”.
Đường Phong nghe xong chỉ có thể âm thầm thở dài, những gì Lục Thiên Thần nói cậu cũng hiểu rõ, bởi vì lăn lộ ở con đường danh lợi cũng đã lâu, cũng đã thấy qua rất nhiều người, quy tắc ngầm của thế giới này cậu cũng càng thêm hiểu rõ.
Rất nhiều lúc khi tuổi còn trẻ cho rằng sự tình rất đơn giản, nhưng ở phía sau thực sự rất phức tạp.
“Không nên đi làm sinh ý thương thiên hại lý.” Cậu biết lấy thân phận của mình không nên đi can thiệp cuộc sống của đối phương, Đường Phong cũng không cho là vì mình có thể khiến Lục Thiên Thần đi cải biến cái gì.
Chỉ là cậu vẫn nghĩ nói ra, không thể không nói ra.
“Ân.” Lục Thiên Thần chỉ là vỗ nhè nhẹ mu bàn tay của cậu.