Siêu Sao
Chương 175 : Bẫy rập
Ngày đăng: 20:46 19/04/20
Nghe hai anh em Mạch Khắc cuồng xuy Charles là hảo nam nhân ra sao, mỗi ngày hướng bọn họ không ngừng nói về tình yêu như thế nào lại còn tưởng niệm a tán dương a, khiến cho Đường Phong đem đường nhìn quỷ dị ném ra sau đầu.
Lúc này chưa đến năm phút, Charles đã thực sự đi ra.
“Thật đúng là năm phút a?” Đường Phong nhìn về hùng bảo bối đang bước về phía mình mà không khỏi cảm thán, cậu còn chưa uống hết nửa ly rượu thì Charles cùng Ivan đã nói xong?
“Bảo bối, tôi nào dám nghỉ ngơi thêm giây nào, chỉ sợ cậu hiểu lầm giữa tôi cùng Ivan có gì đó đặc biệt, nam nhân tri kỷ hiểu chuyện như tôi ở thời đại này đã không còn nhiều lắm, cậu cần phải hảo hảo nắm chặt a.” Charles đi tới đối Đường Phong làm một cái hùng ôm, lực đạo quá lớn khiến cho Đường Phong có thân hình không thua kém Charles bao nhiêu cũng phải lui lại hai ba bước mới có thể ổn định.
“Anh là hùng sao?” Nhịn không được mà mắng.
“Tôi là hùng bảo bối của cậu a.” Charles dùng sức cọ a cọ lên người Đường Phong, bảy ra một bộ dáng xa cách ba giây lại tựa như đã qua ba năm.
Thật buồn nôn chết đi được, cũng không nhìn trường hợp mà cứ phát xuân.
“Năm phút có thể làm gì, trừ phi tốc độ của anh quá nhanh.” Đường Phong nhịn không được chọc ngoáy Charles một chút.
Charles cười hắc hắc, ôm thắt lưng của cậu, ý vị thâm trường nói: “Tôi có thể làm trong năm phút hay không, chẳng phải cậu là người hiểu rõ nhất sao?” Đường Phong cười cười, không nói lời nào, một cái khuỷu tay đánh thẳng vào ngực Charles, người sau kêu một tiếng đau đớn rồi bưng ngực hừ hừ: “Tim của tôi đều nát cả rồi.”
“Nát thì dán lại.”
“Hảo tàn nhẫn, quá lãnh khốc.”
“Hiện tại anh mới biết tôi là người như thế a?” Bắt đầu đấu võ mồm với Charles.
“Tôi yêu chết sự lãnh khốc cùng tàn nhẫn của cậu!” Lời này triệt để khiến Đường Phong không thể nói gì thêm.
Rõ ràng cũng đã là người trưởng thành trải qua biết bao tang thương, thế nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ bị Charles làm cho nhịn không được mà đấu võ mồm cùng đối phương, Đường Phong cảm thấy kỳ thực cậu cũng không phải quá nghiêm túc.
Bất quá lúc này cũng không phải là thời gian để cho hai người bọn họ đấu võ mồm, Ivan vẫn còn đứng bên cạnh mà nhìn.
“Làm một người bị bắt cóc, Đường tiên sinh tựa hồ trôi qua rất vui vẻ.” Ivan ôn hòa ném ra một câu.
“Bắt cóc đã là sự thực, tôi nghĩ làm cho mình sống thoải mái một chút là một lựa chọn rất tốt.” Đường Phong nở nụ cười, “Ivan cảnh quan là tới cứu tôi sao?”
Charles vừa nghe liền khẩn cấp ôm chặt lấy thắt lưng của cậu: “Không! Thân ái! Ivan đến là để nói chuyện hợp tác cùng tôi, cho nên thật xin lỗi hiện tại cậu chỉ có thể ở chỗ này của tôi, hơn nữa tôi này không gọi là bắt cóc, mà là tình thú.”
“Tình thú của anh thật đúng là đặc biệt.”
Người bình thường thật đúng là chịu không nổi.
“Tôi nghĩ Đường tiên sinh không cần cảnh sát chúng tôi đến gải cứu, dù ở đây có người chết, thì Đường tiên sinh cũng sẽ là người sống sót cuối cùng.” Ivan nói môt câu làm cho Đường Phong nghe không hiểu lắm, nghe thế nào có chút đáng sợ?
Charles hợp thời đứng dậy, trước sau như một sang sảng cười nói: “Ivan, cậu đây là đang đố kị Đường Phong sao? Đừng như vậy, này sẽ làm cho cậu trở nên xấu xí a.”
Nam nhân vừa nói vừa đón Đường Phong rời yến hội đi hướng lên lầu.
“Hiện tại lại muốn đi đâu?” Đường Phong hỏi.
“Đàm được sinh ý, đương nhiên là phải tùy tiện ngoạn chút rồi, thân ái cũng đến thử một lần đi.” Charles nhìn cậu trát trát ánh mắt. “Tôi biết cậu từ trước đến nay không thích đánh bạc, tôi cho cậu mượn tiền thế nào?”
“Tôi thua sẽ không trả nổi.”
“Không sao, thua không trả nổi có thể dùng thân thể đến bồi thường.” Nheo mắt lại bày ra một bộ dáng mê đắm.
“Để cho tôi thượng anh thì thật ra có thể suy nghĩ một chút.”
Đường Phong xòe tay: “Ivan cảnh quan, tôi chỉ một bình dân vô tội a.”
“Cậu không phải.”
Đường Phong nở nụ cười: “Vậy tôi đây là cái gì?”
Ivan trầm mặc hai giấy rồi nói: “ Lợi thế cuối cùng được đánh cuộc trong trận đấu này.”
Nụ cười trên mặt của Charles nhanh chóng biến mất, đây là lần đầu tiên Đường Phong thấy được biểu tình hung ác phẫn nộ rõ ràng như vậy của nam nhân.
“Phân bộ Anh quốc các người quả nhiên là một đám heo! Nói cho tôi biết Ivan, người hợp tác mới của các người đến tột cùng là ai, các người lại đáp ứng điều kiện gì của hắn, muốn diệt trừ tôi sao?” Khóe miệng Charles có chút giật giật, thoạt nhìn giống như muốn cười lại tràn ngập vị đạo châm chọc cùng khinh miệt.
Ivan nói: “Thật ra tôi rất hi vọng có thể diệt trừ anh!”
Hi vọng, ý tứ chính là không có biện pháp diệt trừ Charles.
Này tựa hồ là một cái bẫy? Nghe đến đó, Đường Phong loáng thoáng đã cảm thấy được đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, đại khái là cảnh sát muốn hợp tác với Charles, hai phe hẹn tốt ở chỗ này gặp mặt nói chuyện, vốn là chúc mừng song phương hợp tác, kết quả là cảnh sát thiết hạ vây hãm hơn nữa cái bẫy này là vì đối tượng hợp tác mới của cảnh sát mà thiết, Đường Phong thậm chí cảm thấy phương diện này có chút quan hệ với cậu.
“Nói cho tôi biết người kia là ai?”
Charles lớn tiếng rống lên, nam nhân này bình thường luôn là một bộ mặt tươi cười, thoáng cái trở nên tức giận liền trở nên vô cùng hung ác độc địa, đứng nói là Đường Phong có chút bị dọa đến, mà ngay cả bàn tay đang cầm súng của Ivan cũng đã có chút run rẩy.
Ivan cùng Charles cho nhau giằng co, nhưng Đường Phong cũng không quên còn có một người Đức nãy giờ vẫn không nhúng nhích, người này ở trong mớ hỗn độn đó sắm vai nhân vật gì đây?
Vừa khớp chính là Đường Phong vừa hướng đường nhìn qua người Đức cũng nhìn lại cậu, hai tia nhìn tiếp xúc giữa không trung, hỏa hoa quen thuộc bắn ra bốn phía, cái loại cảm giác khó hiểu quen thuộc giống như tầm mắt nhìn chằm chằm cậu ở vũ hội.
Đường Phong nhịn không được kinh ngạc mà lên tiếng: “Là anh?”
Người nam nhân bí mật vẫn luôn luôn theo dõi cậu ở vũ hội chính là người Đức này.
Tiếng kêu của Đường Phong song song hấp dẫn Charles cùng Ivan, Charles lập tức kêu lên: “Đường Phong, đi qua chỗ của tôi.”
Cậu cảm thấy đó là một ý kiến hay, nhất là trong ngữ khí của Ivan luôn toát ra ý tứ phải hi sinh cậu, hiện tại cậu chỉ có thể đầu nhập vào thế lực tà ác của Charles.
“Không, đừng cử động.” Ngay lúc Đường Phong vừa nhích người, người Đức liền lên tiếng.
Thanh âm này cùng với khi nãy hoàn toàn khác biệt, không hề là khẩu âm Đức cứng rắn thuộc về người trung niên, mà là của một người trưởng thành chính trực tráng niên, dẫn theo chút hoa lệ của lời kịch, nói giống như hát.
“Đây chính là đồng bọn hợp tác mới của cấc cậu? Ivan, đầu óc của các người đều làm từ đậu hủ sao, cư nhiên hợp tác cùng cái loại biến thái không tim không phổi này? Các người sẽ hối hận về tất cả quyết định ngu xuẩn đã làm ra ngày hôm nay, bởi vì các người không chỉ hợp tác cùng với một kẻ điên nguy hiểm, mà có vì thế mà đắc tội tôi!”
Charles vừa nói xong liền cấp tốc đi về phía Đường Phong, Ivan là lớn: “Tôi bảo anh đừng nhúc nhích!”
Charles căn bản không nghe, tất cả những điều này phát sinh quá nhanh, ở lúc Đường Phong thấy Charles hướng cậu đi tới cùng với Ivan nổ súng là chuyện chỉ diễn ra trong một giây.
Đạn sượt qua vai Charles, lưu lại trên bộ tây trang đắt tiền một vết tích xám xịt, vết máu nhàn nhạt cấp tốc tràn ra, Đường Phong cảm thấy bản thân giống như lại mắc bệnh tim khi trái tim gia tốc nhảy lên, còn kém một chút thì Ivan đã bắn trúng Charles. “Tôi không sao thân ái.” Charles cười cười, tươi cười này thoạt nhìn có chút nguy hiểm.
Mí mắt Ivan nhảy khiêu, hắn cắn chặt môi làm cho mình chống đỡ tiếp tục: “Đừng phí công Charles, nếu đã là cái bẫy thì sẽ không để lại cơ hội cho anh chạy trốn, không sai, chúng tôi hợp tác với Albert.”
“Úc, Charles, thật sự khó có được lần thấy bộ dáng tức giận của cậu, cậu phải cẩn thận Ivan mỹ nhân của tôi, lão hổ này tức giận lên thế nhưng sẽ đem người xé nát.” Người Đức bật cười khanh khách, tiện tay đem mặt nạ cùng tóc giả kéo xuống, lộ ra mái tóc vàng bóng bẩy cùng đôi mắt xanh biếc tà ác.
Albert mỉm cười nhìn Đường Phong: “Thấy màn trình diễn của tôi thế nào, Đường tiên sinh?”
“Rất đặc sắc.” Đường nhìn của Đường Phong rơi lên mặt nạ bị Albert vứt trên mặt đất, hắn thật sự không phải đang đóng phim gián điệp gì đó?