Siêu Sao

Chương 291 : Albert

Ngày đăng: 20:48 19/04/20


Tiền Trữ chờ mong câu trả lời của Đường Phong, nhưng người sau chỉ im lặng trầm mặc.



Trong căn phòng nhỏ chảy xuôi âm nhạc đặc sắc của Bắc Âu, giọng nam thuần hậu trầm thấp quanh quẩn ở bên tai, nương theo từng đợt mùi thơm nồng đậm của cà phê cùng bóng đêm hòa làm một.



“Đường tiên sinh…” Tiền Trữ kiềm chế không được mà gọi một tiếng, đây rốt cục là đồng ý hay là không đồng ý?



Hắn nỗ lực thuyết phục Đường Phong: “Nếu như Đường tiên sinh thật sự có năng lực giải cứu một người, tôi vô cùng hi vọng Đường tiên sinh ngài có thể hỗ trợ, đây rất có thể là một mạng người, phía sau mạng người kia còn có một gia đình, Đường tiên sinh…”



“Nói thật, tôi không thích cuộc sống của mình bị quấy rối, giải cứu con tin là thiên chức của cảnh sát các cậu, tôi không biết khi nào thì một người dân thường cũng phải làm những việc vốn là của cảnh sát.”



Không có trả lời là đồng ý hay không đồng ý sự nhờ vả của đối phương, Đường Phong đem trọng tâm câu chuyện kéo đến một phương diện khác, cậu nói: “Lúc cậu cầu tôi hỗ trợ cậu có từng nghĩ tới, nếu như tối tiếp cận hắc bang kia có gặp nguy hiểm hay không, nếu như tôi hỗ trợ giải cứu con tin lại sẽ phải trả cái giá gì, việc như vậy có thể có lần thứ hai hay lần thứ ba hay không?”



“Tôi…” Tiền Trữ nghẹn lời, hắn đúng là không có nghĩ nhiều như vậy.



“Tôi tin tưởng tổ chức!” Tiền Trữ chỉ có thể nói như vậy, “Tôi cũng hi vọng Đường tiên sinh có thể tin tưởng chúng ta có đủ năng lực bảo vệ ngài anh.”



“Nếu như các cậu có đầy đủ năng lực bảo vệ tôi, vì sao không đủ năng lực giải cứu con tin khỏi tay hắc bang? So với tổ chức khổng lồ của các cậu, Đường Phong tôi bất quá chỉ là một ngôi sao nhỏ bé, không có trang bị siêu cấp, không có cấp dưới tài giỏi, sau lưng cũng không có đoàn đội mưu trí bày mưu tính kế, tôi có thể giúp các cậu cái gì?”



Đường Phong lắc đầu, đứng dậy nói: “Mặc kệ cậu là bởi vì nguyên nhân gì mà tiếp cận chúng tôi, tôi vẫn cám ơn cậu đã ra tay giúp đỡ chúng tôi hôm nay, tôi biết cậu là một cảnh sát có tinh thần trọng nghĩa, thế nhưng làm một người dân thường, tôi càng hi vọng cảnh sát các cậu có thể giải quyết tốt chuyện của mình mà không phải đến làm khó một người dân thường như tôi.”



Thấy Trần Minh Húc ngoài cửa sổ cũng vừa cúp điện thoại, Đường Phong quay đầu hướng Tiền Trữ nói: “Chúng tôi đi về trước, hẹn gặp lại.”



“Đường tiên sinh…” Tiền Trữ bị mấy câu nói của Đường Phong đổ đến không nói ra lời, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Đường Phong cùng Trần Minh Húc rời đi.



Thở dài, Tiền Trữ bất đắc dĩ ngồi xuống, hắn biết hắn hẳn là nghe theo mệnh lệnh của tổ chức, nhưng vì sao hắn lại cảm thấy Đường Phong nói rất đúng?



Bọn họ là một tổ chức lớn như vậy, chẳng lẽ còn không có biện pháp giải cứu con tin khỏi tay hắc bang?



Thực sự chỉ có thể dựa vào Đường Phong?



Đường Phong cũng nói không sai, làm một người bình thường, Đường Phong không có nghĩa vụ mạo hiểm đi cứu một con tin, hi sinh một người cứu một người khác, đổi lấy được gì?


Bọn họ đã thành sợi len quấn quýt cùng một chỗ, sắp quấn thành một đoàn rồi.



Kỳ thực Đường Phong đã từng nghĩ tới vì sao cậu có thể tiếp thu Lục Thiên Thần, có thể tiếp thu Charles, lại vì sao không thể tiếp thu Albert?



Cậu chỉ là không muốn khiến mình trở nên quá mức ích kỷ, song song tiếp thu Lục Thiên Thần cùng Charles, kỳ thực cậu vẫn luôn cảm thấy có chút xin lỗi hai người kia, không ai nguyện ý người yêu của mình bị người khác chia đi một ít.



Thêm một Albert?



Trời ạ, vậy bọn họ có thể góp thành một bàn mạt trượt rồi.



Ô, nói tới mạt trượt, đây là một loại vận động trong nước mà Đường Phong thích nhất gần đây, vô cùng rèn luyện đầu óc, lúc rảnh rỗi cũng thích cùng đám người Trần Minh Húc luận bàn một chút.



Trọng tâm câu chuyện hình như xả xa, nói ngắn lại, ngày nào đó Lục Thiên Thần cùng Charles đột nhiên ám chỉ Đường Phong dù sao cũng đã ba người rồi, cũng không ngại thành bốn người, tuy rằng phần lớn thời gian Albert cũng không ở.



Người đàn ông kia không phải loại người thích lúc nào cũng dính vào nhau, quan hệ của bọn họ càng như là thần bí tình nhân, chỉ là Đường Phong không biết vì sao lại có người biết cậu có quan hệ với Albert, hơn nữa đối tượng là cảnh sát, đối với cậu mà nói cũng không phải là chuyện tốt gì.



“Kỳ thực tôi là có việc muốn nói cho anh, có người mong tôi hướng anh cầu tình, hi vọng anh thả một người.” Đường Phong còn nhớ rõ Albert tựa hồ vẫn luôn đều đang kinh doanh hoạt động bán đấu giá người kia, mặc dù kỳ thực thì cậu chỉ đi qua một lần mà thôi.



Thế giới này quá phức tạp, không phải chỉ có trắng đen đơn giản, rất nhiều chuyện cũng không phải là chính phủ có thể can thiệp, mà một người thường nhỏ bé như cậu cũng không có cách nào chỉ dựa vào giá trị quan của cá nhân đi mạnh mẽ yêu cầu Albert thay đổi cái gì.



“Con tin, biết tên sao?” Albert hỏi.



“Tôi chỉ là hiếu kỳ, vì sao có người biết tôi quen anh…”



“Nghe cũng không phải là chuyện làm cho người ta vui vẻ, ngày mai tôi sẽ nhích người, đại khái khoảng buổi chiều sẽ đến chỗ của em.” Albert rất quả quyết nói.



“Albert, mặc kệ là nguyên nhân gì, tạm thời không nên động bất kì ai, được không?” Đường Phong cũng không muốn đem Tiền Trữ giũ ra, dù sao người được phái đi thuyết pháp cơ bản đều là vật hi sinh.



Cảm giác của cậu đối với Tiền Trữ không tệ, là một cậu chàng có thái độ làm người chính trực, tuy rằng phụng mệnh tiếp cận cậu nhưng cũng không cố ý hạ bẫy rập với cậu, sau khi tiếp xúc liền nói thẳng ý đồ đến.



Đường Phong thích người sảng khoái.