Siêu Sao

Chương 293 : Ba người bốn người

Ngày đăng: 20:48 19/04/20


Chim non?



Tiền Trữ không thích cách gọi như vậy, hắn đường đường là cảnh sát quốc tế, tuy rằng bây giờ còn là một lính mới.



“Xin hỏi anh tìm ai?” Tiền Trữ chắn đường trước cửa, tuy rằng đây không phải là nhà của hắn, nhưng xét thấy bây giờ là hắn mở cửa, hắn phải có trách nhiệm gác cửa thật tốt.



Không thể để người tùy tùy tiện tiện, cứ thế mà tùy tùy tiện tiện tiến vào.



“Câu hỏi này, ôi chúa tôi…chẳng lẽ tôi đi nhầm chỗ sao?” Cảm thán một câu, Charles nhìn chằm chằm Tiền Trữ một lát, tựa hồ là đang tự hỏi nhóc con trước mặt hắn là ai.



Charles lui về hai bước nhìn biển số nhà một lát, lúc này Tiền Trữ chuẩn bị đóng cửa, nhưng không đợi hắn đóng cửa lại, một tay của Charles đã đặt lên cánh cửa, cậy mạnh dùng sức đẩy cửa ra.



“Anh đang làm cái gì?” Tiền Trữ cảnh giác mà nhìn chằm chằm đối phương.



“Bảo bối thân mến của tôi ở đâu? Đừng nói với tôi, bảo bối thân mến của tôi sẽ yêu một chú chim non như cậu, nếu không tôi sẽ rất thương tâm rất tức giận.” Xác định biển số nhà không sai, Charles dùng chân dài duỗi ra rồi bước vào.



“Tôi không thích anh gọi tôi là chim non, anh là cái đồ không có lễ phép, hiện tại nhanh chóng cút ngay khỏi nơi này!” Cho rằng đối phương cũng là một kẻ vô lại dây dưa Đường Phong, Tiền Trữ trực tiếp chống lại Charles, muốn đánh nhau? Hắn tuyệt đối không sợ.



Giống vậy, Charles lại càng không sợ.



Một lời không hợp thì động tay chân, ngay tại cửa Charles liền cùng Tiền Trữ đánh nhau, thế nhưng khiến Tiền Trữ cảm thấy vô cùng khiếp sợ lại tức giận là, sau nhi tiếp nhận tròn bốn năm huấn luyện, hắn cư nhiên mới cùng đối phương đánh hai ba cái liền rơi xuống hạ phong.



“Nhóc con khoa chân múa tay.” Người từng trái, Charles đánh giá một câu, thấp giọng nở nụ cười hai cái liền vặn cánh tay Tiền Trữ đẩy người ngã xuống đất.



Tiền Trữ lảo đảo về trước đi vài biết suýt nữa ngã xuống đất, hắn chợt nghe thấy thanh âm đóng cửa cùng với tiếng nói của đối phương: “Thì ra là chim non của cảnh sát quốc tế, lũ các người lại tới quấy rầy thân mến của tôi? Ivan hẳn là nên kết hôn sớm một chút, tìm một thằng đàn ông đem cậu ta nhốt lại.”



“Anh là ai?!” Đối phương thoáng cái liền nói toạc ra thân phận của mình, Tiền Trữ nhất thời vô cùng căng thẳng, thân thể buộc chặt nhìn đối phương, hai tay siết chặt lại.



“Thả lỏng, thả lỏng, đừng giương cung bạt kiếm như vậy, tôi thế nhưng rất yêu hòa bình, thượng đế, huấn luyện viên của tổ chức cảnh sát quốc tế các cậu có phải là chỉ có một người hay không? Thủ pháp đánh nhau của người mới đều giống nhau như vậy, động tác võ thuật xinh đẹp.” Cười bình luận hai câu, Charles chậm rì rì ngồi xuống ghế salon, ở dưới tầm nhìn chăm chú của Tiền Trữ mà từ trong túi lấy ra một điếu thuốc.



“Anh là ai?” Tiền Trữ lại hỏi lần nữa.



Người này thoạt nhìn không giống với đám du côn quấy rối Đường Phong lúc trước, vô luận là khí chất hay khí tràng.



Chẳng lẽ là người quen của Đường Phong?



“Ôi ôi ôi, chúa của tôi, cậu thật là cảnh sát quốc tế sao? Cư nhiên ngay cả đại nhân vật như tôi cũng không nhận ra, chậc chậc, huấn luyện viên của các cậu hẳn là nên từ chức về quê trồng trọt!” Charles khó hiểu mà cảm thán vài câu.


“Các anh không thể nói cho tôi một tiếng trước khi đến sao?” Gãi gãi tóc, Đường Phong nói.



Ngồi trên ghế salon đơn người gần cửa sổ, Charles trừng mắt nhìn Albert cùng Đường Phong dựa vào cùng một chỗ, cười a a nói: “Bảo bối, anh không phải là muốn cho em một kinh hỉ sao?”



Thế nhưng tôi tuyệt không thích kinh hỉ như vậy.



Đường Phong âm thầm oán thầm, hết lần này đến lần khác ba người này đều thích đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu, mỗi lần đều khiến cậu giật mình.



“Tên nhóc lính mới cảnh sát ở dưới lầu là có chuyện gì?” Lục Thiên Thần đến sau cùng thì dựa trên vách tường, trên người còn chứa khí lạnh bên ngoài.



Đường Phong lật chăn bược xuống giường, vừa mở tủ áo vừa nói: “Không biết là ai nói cho quan viên nào đó tôi có thể hỗ trợ, Tiền Trữ là một vật hi sinh được phái tới làm thuyết khách, cậu ấy thoạt nhìn không biết rất nhiều chuyện.”



Cầm một bộ áo ngủ mềm mại ấm áp, Đường Phong đem quần áo đưa cho Lục Thiên Thần: “Đi tắm nước nóng đi, đừng để bị cảm.”



Trong mắt chảy qua một tia mềm mại, Lục Thiên Thần mỉm cười tiến lên hôn nhẹ lên mặt Đường Phong, cầm quần áo của cậu đi vào trong phòng tắm.



“Một thanh niên quốc tịch Trung Quốc tháng trước đi đánh bạc trong một song bạc ở Paris, thua không ít tiền, bởi vì không thể trả tiền lại còn ở trong sòng bạc chọc không ít chuyện, cho nên có người ném hắn cho anh.” Albert ngồi trên giường vỗ vỗ vị trí bên người ý bảo Đường Phong ngồi xuống, “Là con riêng của một quan viên ở nước ngoài cùng một phụ nữ không phải là vợ ông ta.”



“Thiếu bao nhiều tiền?” Đường Phong đã hiểu rõ đại khái.



“Khoảng vài tỷ.” Đường Phong vừa ngồi xuống, Albert liền đưa tay đem người quấn lại, nỗ lực làm cho đối phương vẫn luôn bảo trì ấm áp.



“Cảnh sát quốc tế, ôi ôi ôi, tôi biết Ivan lại đang cố ý kiếm chuyện, trừ cậu ta ra tôi không biết còn có ai biết quan hệ giữa anh và Đường Phong, cùng với việc đứa con riêng không biết tên kia là ở chỗ của anh.” Charles hỏi, “Đứa con riêng kia hiện tại ở chỗ nào, tôi không muốn có quá nhiều người biết quan hệ của chúng ta.”



“Bị một người bạn chụp đi.” Khóe miệng Albert câu lên vẽ thành một nụ cười mỉm, “Tôi có thể đem hắn về.”



“Vẫn là hoàn chỉnh?” Charles thấp giọng cười, hỏi một vấn đề rất sâu xa.



“Tôi sẽ khiến hắn trở nên hoàn chỉnh.” Albert không cần nói nhiều hơn nữa, những người như bọn họ luôn không để lại nhược điểm cho mình.



Đường Phong hít sâu một hơi sau đó nằm xuống, cậu cần ngủ lại một giấc, gần đây càng ngày càng lười, chờ thời tiết tốt hơn một chút cũng nên vận động, nếu không mỗi ngày đều sống như vậy sẽ mập ra.



“Tôi có thể giao chuyện này cho các anh sao?” Đường Phong dựa người vào gối hỏi.



“Anh đến ấm giường cho em thân mến.” Charles cười hì hì chạy tới, cởi dép liền nhào lên.



Albert trừng mắt nhìn Charles, nói với Đường Phong: “Anh sẽ xử lý.”