Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 512 : Tt là ai?

Ngày đăng: 06:19 30/04/20


Hạ An vừa mệt mỏi vừa buồn bực. Hắn cảm thấy bản thân mình dường như đã nghĩ Xuân thành này quá tốt đẹp, nghĩ rằng sau khi đến Xuân thành sẽ được sống những ngày tháng vinh hoa phú quý nhưng lại khiến bản thân rơi vào cuộc sống mệt nhọc như địa ngục trần gian.



Không nói đến chuyện Tô Tô đã đến Xuân thành, Hạ An không dám công khai xuất đầu lộ diện, nếu như hắn dám lộ diện, Hoa Hoa cũng không cho không cho phép hắn ra ngoài dễ dàng. Không chỉ Hạ An không thể ra ngoài dễ dàng mà mỗi nhân viên nghiên cứu ở đây đều giống như ngồi tù. Mỗi ngày nghiên cứu xong thì đi ngủ, tỉnh dậy thì tiếp tục nghiên cứu. Ngoài lúc ăn cơm đi vệ sinh thì không hề có một chút thời gian tự do rảnh rỗi.



Cuộc sống như vậy còn không bằng cuộc sống của Hạ An lúc trước mạt thế. Trước mạt thế, dù sao hắn cũng cũng là một người thành công, có một phòng thí nghiệm riêng và một đám trợ lý. Hắn cũng có cuộc sống riêng, có thể dựa vào nghiên cứu được ra vào những nơi cao cấp, thậm chí cũng có phụ nữ để thỏa ham muốn.



Đến thôn Bát Phương, mặc dù cuộc sống không bằng lúc trước, nhưng nghiên cứu mệt hắn còn có thể ra ngoài đi dao, hít thở không khí trong lành, thậm chí có thể chạy nhảy, dù có lăn trên mặt đất cũng không có ai quản hắn. Cuộc sống tự do tự tại như một con ngựa hoang.



Nói thật, Hạ An đến đây ngày nào cũng giống như bị người khác cầm roi da đuổi đánh sau lưng, như một cái máy nghiên cứu di động. Hắn vô cùng hối hận, hối hận vì đã đến đây, hối hận vì có rằng có thể dùng vaccine mạt thế để đổi lấy vinh hoa phú quý, kết quả lại khiến bản thân bị giam lỏng.



Nhưng bây giờ có nói muốn quay về thôn Bát Phương cũng không có khả năng. Bản thân Hạ An tự biết rõ, nếu như bây giờ chạy trốn muốn quay về thì không chỉ Xuân Chính Tông truy sát hắn, chỉ sợ khó khăn lắm mới quay về được thôn Bát Phương, Tô Tô cũng sẽ không tha cho hắn.



Cách duy nhất chính là đạt được bước đột phá quan trọng trong nghiên cứu vaccine mạt thế. Ban đầu Xuân Chính Tông rất hứng thú với vaccine mạt thế bởi vì muốn lợi dụng nó thành lập một đội quân dị năng. Kết quả bây giờ thử vaccine mạt thế trên người trưởng thành, không hề có công dụng gì. Xuân Chính Tông mất dần hứng thú với nó. Nếu như Hạ An khiến Xuân Chính Tông lại có hứng thú với vaccine mạt thế thì ít nhất cuộc sống của hắn ở phòng thí nghiệm sẽ tốt hơn một chút, không đến nỗi không được tự do ra ngoài.




“Đống huyết thanh cậu lấy từ thôn Bát Phương có một mẫu viết hai chữ TT là huyết thanh của ai?



Hạ An ngây người, ánh mắt đang nhìn Hoa Hoa vô thức chuyển đến những ống đựng huyết thanh trên bàn. Lúc này, hắn mới nhìn rõ những ống huyết thanh này chính là những mẫu hắn đem từ thôn Bát Phương đến. Vì thế, Hạ An mặt đầy nghi ngờ lại đưa mắt nhìn Hoa Hoa hỏi:



“Sao thế? Có vấn đề gì à?”



“Có một phát hiện rất quan trọng.”



Hoa Hoa dừng động tác gõ máy tính, quay ghế lại, lấy một ống huyết thanh trống trên giá, vẻ mặt nghiêm túc nói với Hạ An.



“Mấy tháng này, tôi vẫn nghiên cứu đống huyết thanh cậu đem đến. Trong quá trình nghiên cứu tôi phát hiện ống huyết thanh này chứa gene có chức năng tự phục hồi, cậu biết nó có nghĩa gì không? Chủ nhân của mẫu TT này là dị năng giả có dị năng chữa bệnh và hồi phục khiếm khuyết của cơ thể. Chủ nhân của mẫu huyết thanh này là ai? TT là ai? Tôi muốn có người này.”