Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 513 : Vật thí nghiệm sống

Ngày đăng: 06:19 30/04/20


Cùng với câu nói của Hoa Hoa, ánh mắt Hạ An lập tức nhìn sang ống huyết thanh trống không trong tay Hoa Hoa. Một ống huyết thanh nho nhỏ tối đa chỉ có thể đựng được mười cc máu. Hoa Hoa có thể từ mười cc máu đó phát hiện ra một dị năng giả ư?



Nhìn hai chữ Tô Tô viết trên ống đựng máu, Hạ An mỉm cười lắc đầu nói với Hoa Hoa, “Người này, anh không có khả năng có được đâu. Nó vẫn chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, được cả thôn Bát Phương trông coi, bảo vệ tầng tầng lớp lớp. Nếu như anh muốn có được nói, trừ khi anh san bằng thị trấn nhộng, rồi đột phá hàng loại lớp phòng thủ, xuyên thủng thôn Bát Phương, ngoài ra anh còn phải có một đường lui hoàn mỹ nếu không anh không thể có được đứa trẻ đó.”



“Cậu chỉ cần nói cho tôi biết, nó là ai?”



“Nó là Thiên Tứ, con trai của Trạc Thế Giai và Hộ Pháp.”



Hai chữ TT viết trên ống nghiệm chính là viết tắt hai chữ đầu tên của Thiên Tứ. Cả lô mẫu máu này đều được viết tắt hai chữ cái đầu tên của mỗi người. Ngay từ khi Hạ An đem số lô mẫu máu này và vaccine mạt thế đến Xuân thành, Hoa Hoa đã bắt đầu nghiên cứu số mẫu máu đó.



Đúng là hắn ta là thiên tài, cũng không cần phải làm ra thành tích gì để đạt được vinh hoa phú quý và sự công nhận của Xuân Chính Tông, cho nên hắn ta chưa từng chỉ chú tâm nghiên cứu một hạng mục. Khi mọi ngươi đang phấn khích vì vaccine mạt thế thì Hoa Hoa đã biết ít nhất phải mất khoảng mười năm mới có thể mở rộng thực hiện loại vaccine này. Cũng từ lúc đó, hắn bắt đầu bắt tay nghiên cứu các loại dị năng của các dị năng giả.




Nói ra thì Hạ An đến đây đã lâu, nhưng phòng thí nghiệm này rộng lớn thế nào, hắn cũng không biết. Bởi vì hạng mục nghiên cứu ở đây rất nhiều, người nào phụ trách hạng mục của người đấy. Nếu như không phải nhân viên nghiên cứu phụ trách hạng mục thì sẽ không thể quẹt thẻ vào khu vực đó được. Hàng ngày mọi người đều vô cùng bận rộn, cũng không có thời gian rảnh rỗi chạy loạn khắp nơi.



Chiếc thẻ duy nhất có thể mở mọi cánh cửa kim loại điện tử chính là thẻ của Hoa Hoa. Thẻ của hắn có thể đi đến những chỗ mà Hạ An không thể đến được. Cho nên khi Hạ An và đám người Xuân Chính Tông đứng trước một cái tường bằng kim loại, thấy tường mở ra mấy lớp kim loại sau đó mới lộ ra phòng thí nghiệm bên trong. Trong lòng Hạ An vô cùng kinh ngạc.



Hắn không ngờ, ở Xuân thành nhỏ bé này lại có một phòng thí nghiệm lớn như vậy. Mọi thiết bị bên trong phòng thí nghiệm này đều là đồ tối tân nhất lúc trước mạt thế, bao gồm cả hệ thống an ninh tiên tiến nhất, còn có cả những thiết bị nghiên cứu chỉ có thể nhìn thấy trong mấy bộ phim khoa học viễn tưởng.



Mà bây giờ, hiển hiện trước mặt mọi người là một cơ thể người sống nguyên vẹn. Người đó bị trói chặt trên bàn thí nghiệm, cơ thể trần trụi, bị gắn vô số thiết bị trên người. Hắn ta nằm vùng vẫy trên giường, cổ họng phát ra những tiếng kêu gào tức giận như dã thú nhưng không phát ra âm thanh rõ ràng. Bởi vì Hoa Hoa vì đề phòng hắn tự sát nên đã cắt lưỡi hắn và nhét một bộ bảo vệ răng lợi bằng nhựa vào khoang miệng hắn ta.



Khi hắn ta đang kêu gào thảm thiết, cả cổ họng giống như bị ai ép mở ra, lộ ra amidan và yết hầu. Chỉ có một nhân viên nghiên cứu, nhân cơ hội nhét một ống da vào trong cổ họng của người sống, định đổ dinh dưỡng vào trong tránh cho vật thí nghiệm sống này bị chết đói.