Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 698 : Phiên ngoại 31 THỜI NIÊN THIẾU TRONG MỘT THẾ (31)

Ngày đăng: 06:21 30/04/20


“Ôi mẹ ơi!!!”



Phương Tiểu Thập sợ lập tức tỉnh táo lại, vội đẩy Mỹ Tú ra, tứ chi tê dại lập cập bò ra cửa. Mỹ Tú leo lên thắt lưng Phương Tiểu Thập, nửa người dưới bắt đầu nặng nề cọ vào mông Phương Tiểu Thập.



“Cô... cô bỏ tôi ra!!!”



Phương Tiểu Thập bình thường thì ăn chơi thật nhưng cũng không phải loại ăn quàng ăn bậy. Cậu hiểu rõ loại phụ nữ nào mình chơi được, ai là kẻ không thể đụng vào. Cô “Tiểu Ái” này đây rõ ràng là không dây được. Không phải cậu không xứng đáng, mà cậu không muốn hoàn thành tâm nguyện của ông nội và mẹ mình. Cậu chỉ khao khát được làm một lãng tử chốn biến thành, có lẽ cả đời này không phù hợp với hôn nhân.



Có điều cậu thấm thuốc mê nên tay chân vô lực, bị Mỹ Tú cưỡi lên người không phản ứng được. Hai tay Mỹ Tú còn vòng qua bụng Phương Tiểu Thập. Giờ thực sự Phương Tiểu Thập không có sức đẩy con bạch tuộc này ra.



Khi Phương Tiểu Thập đang chật vật, ngoài cửa có tiếng ồn ào vang lên, Kiều Tư, Phương Hữu Lễ và đội thiếu niên gõ cửa bên ngoài, tiếng gõ ầm ĩ vang xa đến độ Tô Tô cũng nhận ra. Những kẻ đó phá cửa vào, thấy Mỹ Tú đang cưỡi Phương Tiểu Thập ở tư thế khá mập mờ.



Vết máu trên giường đó không cần nói cũng biết, hai người đã trải qua chuyện gì.



“Tô Tô, Tô Tô, nhà họ Phương chúng tôi sẵn lòng gánh vác trách nhiệm”



Phương Hữu Lễ vui mừng quá đội, cầm gậy xoay người nói với qua người đám trẻ con để tới chỗ Tô Tô. Tô Tổ còn chưa biết trong phòng xảy ra chuyện gì, không hiểu Mỹ Tú đã làm gì mà Phương Hữu Lễ vui như thế.




Cô không dám nói là hiểu hết lòng dạ đám trẻ con này, nhưng cũng biết phần nào. Bình thường Mỹ Tú thích nổi tiếng, ngày thường hay tỏ vẻ công chúa, nhiều người không rõ chuyện sẽ tưởng Mỹ Tú là Tiểu Ái. Chuyện hiểu lầm này xảy ra không chỉ một lần, Tô Tô cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Cô chỉ cho là Mỹ Tú mượn uy của Tiểu Ái, hơn nữa ở căn cứ Kinh thành lần này, mọi người tưởng Mỹ Tú là Tiểu Ái không phải chuyện xấu.



Bảo vệ Tiểu Ái an toàn, thành toàn cho Mỹ Tú. Thật tốt.



Nhưng suất diễn hôm nay vẫn nằm ngoài dự tính của Tô Tô. Rõ ràng Kiều Tư và Phương Hữu Lễ cùng xuất hiện ở đây là có âm mưu từ trước, nhưng biết trách ai đây? Tô Tô để Mỹ Tủ thế thân Tiểu Ái? Tô Tô làm Phương Hữu Lễ và Kiểu Tư có suy nghĩ này?



Tô Tô nghĩ đây hẳn là chuyện do mình tạo nghiệt. Giờ chuyện đã rối như vậy, Mỹ Tú lấy Phương Tiểu Thập cũng không phụ công bồi dưỡng của thị trấn nhộng. Dù sao bối cảnh và gia thế của Phương Tiểu Thập không hề kém, mà sự thật là Mỹ Tú lại thích với cao.



Duệ Duệ lập tức nhận lệnh Tô Tô, tỏ vẻ cười cợt xoay người lại nhìn Kiều Tư mặt mày trắng hếu và Phương Hữu Lễ ngỡ ngàng, còn có Phương Tiểu Thập chưa tỉnh táo và Mỹ Tú khiến thị trấn nhộng bị gièm pha nữa. Không biết Mỹ Tú hôn mê từ lúc nào, trần truồng nằm trên thảm trải sàn với tư thế vô cùng chướng mắt.



“Ông Phương à, Mỹ Tú này đúng là đóa hoa của trấn trên chúng tôi đấy. Thật đáng tiếc. Khi nào cô ấy tỉnh dậy, có tình nguyện thì chúng tôi cũng sẵn lòng tin người đi”



Nụ cười trên mặt Duệ Duệ lạnh dần lạnh dần. Giọng nói cung kính đổi tông thành sự độc địa bén nhọn:



“Người này là người của thị trấn nhộng chúng tôi, xin hãy đối xử tử tế, coi trọng cô ấy. Khi kết hôn có vấn đề gì thì đừng trách thị trấn nhộng chúng tôi xử lý toàn bộ nhà Phương các người!”