Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1325 : Sát Thần Bạch Khởi (3)

Ngày đăng: 21:49 22/04/20


Rốt cục số lượng thiên tướng càng ngày càng ít, số lượng địch nhân đã tới cuối cùng, thời điểm Tề Nhạc định sử dụng Tử Tiêu Thiên Lôi lần

cuối cùng thì ở xa xa hắn nhìn thấy một tên chiến sĩ mặc áo giáp màu đỏ, đứng ở xa xa dùng ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn qua Tề Nhạc. Cũng

không có theo chân chiến giáp ngân giáp vây công hắn.



Thống soái, thiên binh thiên tướng có thống soái là hắn sao? Nhìn thấy người này

trong lòng Tề Nhạc cả kinh, bởi vì hắn phát hiện thời điểm tinh thần lực của hắn dò xét lại không cách nào nhìn thấy sâu cạn của đối phương. Áo

giáp màu đỏ có đường vân màu vàng, vầng sáng rất ảm đạm nhưng lại rõ

ràng, mặc dù chỉ nhìn chăm chú nhưng lại mang cho Tề Nhạc áp lực thật

lớn, trong tay người này cầm trường kiếm, chuôi trường kiếm trong tay

lăng không đổi chiều, khí tức của hắn không có tập trung vào Tề Nhạc

giống như đang đợi cái gì đó.



Thực lực Thần cấp, đây là phán đoán duy nhất của Tề Nhạc, ít nhất người này chính là thống soái của thiên

binh thiên tướng, tuyệt đối sẽ không dưới Tát Đán. Ánh mắt sắc bén và

khí tức lãnh đạm toát ra thần thái cường đại không hiểu.



Lúc này

đây Tề Nhạc không có thi triển Tử Tiêu Thiên Lôi, sau khi năng lượng của hắn khôi phục thì vừa duy trì Ngân Long Tráo vừa cẩn thận quan sát

thống soái này. Kính Trung Tiên đã nói qua người nọ là thật thể, hoặc là nói hắn là thần chính thức.



Nếu như sau khi mình thi triển Tử

Tiêu Thiên Lôi thì năng lượng trong cơ thể hoàn toàn khô kiệt, hắn lại

phát động công kích phá hư Ngân Long Tráo thì cho dù mình có Không Động

Ấn cùng lĩnh vực Phân Thân cũng chưa chắc có thể làm gì. Trong lúc

nhất thời cục diện lâm vào giằng co, Tề Nhạc đang do dự có nên trực tiếp tiến lên chiến đấu với hắn hay không, hay là hủy diệt số ngân giáp

trước mặt của mình. Lúc này, số lượng chiến sĩ ngân giáp chỉ còn lại

chừng ba ngàn.



- Anh còn chờ cái gì? Vì cái gì không tiếp tục?



Âm thanh của Kính Trung Tiên vang lên lần nữa, nàng lúc này cảm thấy Tề Nhạc không còn đáng ghét nữa.



- Cô nói tôi đang chờ cái gì? Chẳng lẽ cô không thấy được còn tên bên kia sao? Có hắn ở đó khi tôi tiêu hao hết năng lượng thì hắn công kích phải làm sao?


- Anh dùng cách xưng hô này gọi tôi sao?



Tề Nhạc nhún nhún vai, nói:



- Vì cái gì không thể chứ? Anh không có nói cho tôi biết tên mà.



- Anh muốn biết tên của tôi sao? Vậy thì tốt, tôi cho anh biết cũng không có gì. Tôi tên là Bạch Khởi. Tôi tới đây thời gian chỉ mấy ngàn năm

thôi.



Thống soái Bạch Khởi nói ra.



Tề Nhạc sững sờ, hơi nhíu mày, nói:



- Cái tên nghe có chút quen thuộc. Đông Hoàng Chung đã tồn tại mấy ngàn

vạn năm nay rồi. Vậy tại sao anh mới tới đây mấy ngàn năm.



Bạch Khởi chậm rãi ngẩng đầu nhìn qua không trung, nói ra:



- Thì ra thế gian này đã sớm quên tôi rồi. Chẳng lẽ anh không nhìn ra tôi cũng là nhân loại sao?



Đột nhiên trong đầu hiện ra một đạo tinh quang, toàn thân Tề Nhạc rung mạnh, nói:



- Anh là Bạch Khởi, Bạch Khởi của nước Tần, chính là Sát Thần Bạch Khởi chôn sống bốn mươi vạn quân sao?



Kiếm trong tay Bạch Khởi run lên nhè nhẹ.



- Thì ra anh cũng biết rõ tôi a.



Tề Nhạc chỉ cảm thấy đầu óc run động, Bạch Khởi. Không ngờ hắn là Bạch

Khởi, chính là Sát Thần mạnh nhất trong lịch sử Viêm Hoàng, cũng là

tướng quân tàn nhẫn nhất trong lịch sử nhân loại. Đại danh của Bạch Khởi hắn đã nghe qua rồi, tuy trong lòng của hắn Bạch Khởi không cách nào so sánh được với Hoàng Đế, nhưng mà hai chữ Sát Thần lại tràn ngập rung

động.