Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 1331 : Huyền bí trong thần khí (2)
Ngày đăng: 21:49 22/04/20
Nếu là như vậy thì anh có thể trả lời tôi một câu được không? Lúc
trước nữ nhân kia muốn hủy diệt tôi thì anh không dám hô một tiếng ra
khỏi miệng. Nếu như không phải thủy hỏa hai vị đại thần bảo lưu tinh
thần lực và linh hồn của tôi thì tôi đã sớm vạn kiếp bất phục, linh hồn
tiêu tán. Có lẽ các người rất hận bọn họ, nhưng mà tôi lại cảm kích bọn
họ đấy. Bọn họ báo thù thay cho tôi, đem trọn Thần Giới hủy diệt đi. Cho nên tôi hoàn toàn cam tâm tình nguyện biến thành Côn Lôn kính Kính
Trung Tiên.
Nghe Kính Trung Tiên nói những lời này thì sắc mặt
của Tề Nhạc đại biến, dùng thông minh của hắn cũng biết rõ thập đại thần khí không đơn giản như vậy. Hình như trươc kia là hồn phách của đại
thần. Trước đó bọn họ chính là chúng thần của Thần Giới phương đông.
Khó trách bọn họ lại biến thành thập đại thần khí được hai vị thủy hỏa thần dùng bảo vệ phương đông, thì ra linh hồn của thần khí chính là hồn
phách của thần linh! Tuy Tề Nhạc đoán không ra bí mật chính thức của
thập đại thần khí nhưng từ lời của Kính Trung Tiên thì hắn cũng biết bí
mật này không đơn giản.
Đông Hoàng nhìn qua Kính Trung Tiên. Vẻ mặt đắng chát và không biết nên nói cái gì. Thần quang trong mắt của hắn lưu chuyển.
- A Tiên, em quả thật không tha thứ cho anh sao? Chỉ cần em tha thứ cho
anh thì em muốn gì cũng được cả, em cũng biết lúc trước anh cũng có bất
đắc dĩ. Van cầu em cho anh một cơ hội đi. Bao nhiêu năm qua chúng ta
không gặp mặt nhau. A Tiên, anh thật tâm yêu em mà!
Kính Trung
Tiên trầm tĩnh nhìn qua Đông Hoàng, nàng không nói tiếng nào, lúc này Ấn Linh đã lui lại bên người của Tề Nhạc, truyền âm qua Tề Nhạc nói:
- Tôi suy đoán là hoàn toàn chính xác, Kính Trung Tiên quả nhiên là người nọ lúc trước, ha ha. Lúc này cho dù Đông Hoàng cường đại cỡ nào thì đối với chúng ta mà nói cũng không sinh ra chút uy hiếp nào. Chờ xem kịch
vui đi.
Tề Nhạc cùng Ấn Linh liếc nhau, trên miệng mỉm cười hiểu ý.
Dường như Đông Hoàng cảm giác được trao đổi của Tề Nhạc cùng Ấn Linh, trợn mắt nhìn qua, nói:
Đông Hoàng ngưng tụ năng lượng vào một quyền, đột nhiên tinh thần lực
của hắn mất đi khống chế với năng lượng nên năng lượng suy giảm lớn, mà
cho dù là như thế thời điểm mình phản kích cũng không thể chiếm được nửa phần tiện nghi, năng lượng và khí huyết của hắn bị sóng xung kích đánh
cho xơ xác. Nếu như không phải hắn vừa vặn lĩnh ngộ thì toàn bộ năng
lượng của hắn thông qua khải giáp bộc phát thì chỉ sợ một quyền này bản
thân không cách nào ngăn cản nổi. Đông Hoàng cũng không phải khuyếch
đại, hắn nói đúng, ít nhất hiện giờ cả hai không cùng cấp bậc.
-
Tốt, anh giết rất tốt, anh giết hắn đi. Anh giết hắn xong thì tôi và Ấn
Linh cũng xong đời, như vậy anh vừa lòng đẹp ý rồi, giết đi.
Kính Trung Tiên vẫn đứng tại chỗ, bất âm bất dương nói ra.
Đông Hoàng xoay người lại nhìn qua Kính Trung Tiên, giật mình nói:
- A Tiên, em nói gì?
Kính Trung Tiên thản nhiên nói:
- Đúng vậy, hiện giờ hắn là chủ nhân của tôi, như thế nào đây? anh muốn giết hắn sao?
Đông Hoàng chần chờ nói:
- Thế nhưng mà với tư cách một trong thập đại thần khí, cho dù chủ nhân
chết đi thì các người nhiều nhất quay trở lại phong ấn mà thôi, tại sao
lại bị hủy diệt đây?
Kính Trung Tiên thản nhiên nói:
- Chỉ cần linh hồn của tôi và hắn dung làm một thể thì loại tình huống này sẽ phát sinh. Chẳng lẽ tôi muốn chết cũng không được sao?