Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 200 : Thực lực Tề Nhạc cường hãn (3)
Ngày đăng: 21:10 22/04/20
Trầm Trác tu luyện tinh thần loại dị năng mấy chục năm, sao có thể tùy tiện ứng phó được. Trải qua Takla Makan tôi luyện, thực lực Tề Nhạc đúng là tăng lên trong phạm vi lớn, nhưng mà, trước mặt công kích tinh thần của Trầm Trác, hắn chỉ hơi có chủ kiến là ăn thiệt thòi lớn. Lúc này, hắn cảm thấy thần kinh cứng rắn của mình đau đớn như bị cắt, mất đi năng lực chiến đấu.
Nhìn thấy Kỳ Lân Xích biến mất, Trầm Trác lập tức thở ra một hơi, mắt nhìn Tề Nhạc hai tay ôm đầu, hào quang trong mắt có một tia vui mứng hiện ra, thầm nghĩ tiểu tử này còn quá non.
Trầm Trác điều chỉnh năng lượng trong cơ thể xong, tiến lên một bước, hai tay trực tiếp ấn xuống ngực của Tề Nhạc, ánh sáng màu xanh tuy nhỏ yếu hơn rất nhiều, nhưng từ ánh mắt sâm lãnh của Trầm Trác có thể biết được uy lực công kích trong đó.
- Múa đao trước mặt Quan Công.
Trong đầu Tề Nhạc có một âm thanh vang lên, ngay sau đó, đau đớn trong đầu biến mất, một cổ khí lạnh bao phủ toàn bộ tinh thần của Tề Nhạc, mà tinh thần lực của Trầm Trác xâm nhập vào đầu Tề nhạc cũng bị giải trừ toàn bộ.
Lúc này, Trầm Trác vừa mới công kích tới trước mặt Tề Nhạc, thân thể của hắn chấn động, hai tay run nhè nhẹ một cái, sau đó nhanh chóng thu hồi hia tay, tiếp liền lui về phía sau vài bước, trong mắt tràn ngập hoảng sợ. Tinh thần lực bị khu trừ, với tư cách người khởi xướng, cảm thụ của hắn là mạnh nhất, nhưng năng lượng khu trừ này không có phản kích lại, nếu không, chỉ sợ hiện giờ hắn đã bị thương nặng.
Đúng lúc này, một cổ khí tức khổng lồ từ trên người Tề Nhạc tán phát ra ngoài, quang mang màu bạc trên người của hắn ảm đạm đi rất nhiều, một tầng năng lượng u lam tản ra chung quanh, Tề Nhạc khẽ quát một tiếng.
- Sai khiến hiện, lâm.
Quang ảnh lập loè, u lam quang mang biến thành màu lam sắc, một thân dài năm mét, thân thể thô to như cây cổ thụ xuất hiện trước mặt Tề Nhạc. Đó là một con rắn, có chín đầu, lân phiến có màu lam tản ra khí tức tử vong. Chín đầu, mười tám con mắt lóe hàn quang. Con rắn nhìn chằm chằm vào Trầm Trác, sau lưng của hắn xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, vô ý thức lui về phía sau vài bước.
- Không có nhìn ra ah! Anh bán đắt hàng như vậy!
Thâm Hải Minh Xà tức giận nói:
- Anh là phế vật, gọi tôi ra ngoài làm gì. Những con tôm nhỏ đnáh nhau, nếu như tôi có thực lực trước kia, hừ hừ. Tôi không chỉ ngăn cản tinh thần công kích, hoàn toàn giải quyết cảnh trước mặt, phải biết rằng, tôi vẫn suy yếu nha.
Mất đi Lam Hải Thần Châu, nó hoàn toàn không cam tâm.
Tề Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu, hướng Lạc Trường Tín nói:
- Thật xin lỗi, Lạc gia chủ, sai khiến tương hợp tính mạng với Kỳ Lân, không cách nào đưa tặng. Huống chi, tôi cũng không giao đồng bạn của mình cho bất cứ kẻ nào. Trầm gia chủ, trận chiến này còn tiếp tục hay không?
Vừa nói, hắn hơi vung tay lên, thân thể Thâm Hải Minh Xà hóa thành một làn khói màu lam dung nhập vào người của hắn. Thâm Hải Minh Xà sau khi bị Tề Nhạc thôn phệ, đúng như lời của hắn nói, đã trở thành một bộ phận thân thể, cho nên không cần phải dùng Kỳ Lân Châu chứa nó.
Sắc mặt Trầm Trác khi đỏ khi trắng, khí tức bất ổn, hắn đã không thể công kích, tuy còn có nhiều năng lực chưa sử dụng, nhưng mà, hắn lại rất rõ ràng, tái chiến thì mình cũng không còn cơ hội. Nhìn thấy Kỳ Lân thế hệ này có hai chủng năng lực bá đạo, nhất là khôi giáp hỏa hồng kia, chính là khắc tinh tốt nhất cho năng lực của mình.