Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 278 : Hết thảy có anh! (4)
Ngày đăng: 21:13 22/04/20
Từ Đông có thể xuất hiện kịp thời như vậy đương nhiên không phải trùng
hợp, Tề Nhạc sau khi rời khỏi biệt thự, Hải Như Nguyệt có chút không yên lòng đã lập tức gọi điện thoại cho hắn. Bởi vậy, hắn mới có thể xuất
hiện trước cửa Thanh Bắc nhanh như vậy.
Ngay vào lúc Thiên Hồn do dự thì âm thanh lạnh như băng đã từ trong miệng Đao Hồn phát ra:
- Các ngươi có biết ngăn cản chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sẽ có hậu quả thế nào không?
Từ Đông mỉm cười, nói:
- Ta không biết, bất quá, ta rất muốn biết.
Hắn xuất thân Giang Tô Từ gia, tuy rằng nhìn qua tựa hồ nhu nhược,
nhưng tính cách lại không sợ trời không sợ đất, ngay cả gia gia của hắn
cũng không quản được hắn, hắn tuy rằng cũng biết Viêm Hoàng Hồn thực lực phi phàm, nhưng cũng không có bất luận lo lắng gì cả, hắn cũng không
tin quốc gia sẽ trở mặt với những Thủ Hộ Giả phương đông bọn hắn.
Trong mắt Đao Hồn lóe lên ánh sáng lạnh, cả người trở nên càng thêm sắc bén, ba đạo hàn quang, không hề báo hiệu phóng về phía Từ Đông. Năng
lực của Đao hồn chỉ có một, vô luận cái gì cũng có thể đao. Ba đạo hàn
quang sắc bén kia mặc dù chỉ là ba cọng tóc, nhưng lực xuyên thấu cũng
không thể coi thường. Ở đây dù sao cũng là đường cái, hắn cũng chỉ có
thể dùng phương pháp công kích này mới không làm người khác chú ý thôi.
Công kích của Đao Hồn cũng không chỉ đơn giản như vậy, sau ba đạo hàn
quang, ngay sau đó lại là năm đạo hàn quang bắn về phía Tề Nhạc, về sau
là hơn mười đạo hàn quang hoàn toàn bao phủ hai người vào trong. Ba đợt
công kích tuy có trước sau, nhưng đợt thứ nhất còn chưa xong thì đợt
tiếp theo đã đến, gián đoạn trong đó chính là chỗ mà uy lực công kích
thể hiện. Công kích phân cấp độ nếu so với một đợt công kích đơn lẻ thì
khó ngăn cản hơn nhiều.
Tề Nhạc và Từ Đông tự nhiên sẽ không
để ý đến những công kích này, ngay khi hai người muốn động thủ thì đột
Thiên Hồn cười khổ móc điện thoại di động ra khỏi túi quần đi sang một
bên, không cần hỏi, Tề Nhạc cũng biết hắn muốn báo lại cho lão gia tử.
Cười nhạt một tiếng, nắm chặt tay Minh Minh kéo sang chỗ mình, đối với
Đao Hồn và Thổ Hồn đang nhìm chằm chằm hoàn toàn làm như không thấy.
- Náo nhiệt như vậy, xem ra ta đã tới chậm.
Yến Tiểu Ất từ trong sân trường Thanh Bắc chạy ra, Như Nguyệt cũng
không thông tri cho hắn và Điền Thử, Điền Thử là nghe Mạc Địch nói cho
nên theo tới, còn Yến Tiểu Ất lại là vừa vặn tan học, lần này thật tốt,
ngoại trừ Long và hai vị giáo chủ thánh hỏa giáo mới phát hiện ra, còn
lại tất cả Sinh tiếu thủ hộ thần đều đã tới đây cả.
Tề Nhạc vỗ vỗ ba vải Tiểu Ất, thấp giọng nói:
- Tiểu Ất, cậu và Điền Thử đi về trước đi, chuyện nơi đây không cần các cậu quản.
Điền Thử nói:
- Lão đại, như vậy sao được, chúng ta cũng là một phần tử trong Sinh
tiếu thủ hộ thần, bảo hộ Minh Minh cũng là trách nhiệm của chúng ta ah!
Yến Tiểu Ất cười hắc hắc, nói:
- Đúng đấy, gần đây dưới sự chỉ điểm của đại sư, thực lực của em đã
tiếp cận hai vân rồi, đại sư cũng nói em thiên tư thông minh, so với
tên chuột mập kia thì mạnh hơn nhiều.
Điền Thử tiểu trừng mắt, nói:
- Ta kháo, không khoác lác thì cậu sẽ chết hả! Cậu so với tôi mạnh hơn? Có muốn chúng ta thử trình nhau chút không?