Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 308 : Đại sư cũng muốn xuất mã (2)
Ngày đăng: 21:14 22/04/20
Tề Nhạc trầm trọng gật gật đầu, nói:
- Chuyện của Tình Nhi anh nhất định sẽ giải quyết, nhưng từ trước mắt mà nhìn, Tình Nhi tạm thời còn không gặp nguy hiểm.
Mạc Địch cau mày nói:
- Tề Nhạc, vừa rồi khi bất hòa, tại sao không hợp tác với người của giáo đình tiêu diệt Hắc Ám Quốc Hội chứ?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, vừa muốn mở miệng, Như Nguyệt đã trả lời vấn đề này thay hắn.
- Tề Nhạc làm như vậy phi thường chính xác. Ở phương tây, Hắc Ám Quốc
Hội có thể chống lại giáo đình, song phương chế ước lẫn nhau. Hôm nay
chúng ta nhìn thấy, chỉ là một bộ phận nhỏ thực lực của Hắc Ám Quốc Hội
mà thôi. Nếu như hôm nay thực sự giết những người này, không nói trước
chúng ta sẽ bị tổn thương, một khi Hắc Ám Quốc Hội đụng phải đả kích
nghiêm trọng, giáo đình sẽ mạnh hơn, về sau một khi xảy ra xung đột với
giáo đình, đối với chúng ta mà nói đây là chuyện quá bất lợi, cho nên Tề Nhạc làm như vậy là phi thường chính xác.
- Hắc Ám Quốc Hội
vốn không có bất cứ quan hệ nào với chúng ta, cũng không có bất kỳ cừu
hận nào, phương tây mới là căn cơ của bọn họ, chỉ có chuyện virus huyết
kế lần này mới khiến bọn ta ra tay. Mà bọn họ cũng giao phương pháp giải độc, như vậy, cừu hận giữa chúng ta đã biến mất, nếu tiêu diệt bọn họ,
không bằng lưu bọn họ lại đánh nhau với giáo đình đi.
Mạc Địch nói:
- Thì ra là thế, Tề Nhạc, anh suy nghĩ thật sâu xa!
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Đại tỷ, chuyện này tôi cũng không có biện pháp. Địch nhân càng ngày
càng nhiều, nếu giết một phe, chúng ta chắc chắc phải chết vài người,
cũng không thể gặp phe nào cũng giết được. Ít nhất trước khi thực lực
của chúng ta mạnh lên. Cho nên, chúng ta bây giờ cần là thời gian. Tôi
nghĩ, cho dù bọn chúng không có chuẩn bị gì thì chúng ta vẫn phải tăng
cường thực lực của mình.
- Bởi vậy, chúng ta nhất định phải
làm mọi thứ rối tung lên, tận dụng khả năng kéo dài thời gian. Dần dần
- Năng lượng chấn động lớn như thế làm sao không cảm giác được chứ? Xem ra, bọn chúng đã bắt đầu động thủ rồi.
Tác Tác nói:
- Khi nào chúng ta đi.
Vũ Mâu nói:
- Ngày mai.
Vốn bọn họ có ý định hôm nay rời đi, nhưng đột nhiên cảm giác có năng
lượng chấn động cực mạnh, Vũ Mâu mới quyết định tạm thời lưu lại, chậm
trễ hành trình.
- Nhất Phàm.
Vũ Mâu nhẹ giọng kêu lên.
- Tiểu thư, cô có gì phân phó?
Lâm Nhất Phàm cung kính nói.
Vũ Mâu nói:
- Chúng ta đi rồi, anh nên tiếp tục làm việc của anh, nửa tháng sau
chúng ta quay về, bất luận thành bại của chuyện này thế nào, cùng Tề
Nhạc và Cơ Minh Minh đi Hy Lạp đều phải làm. Bây giờ anh nên thông tri
về nước đi, chuẩn bị công tác tiếp đãi cho tốt. An toàn nhất định phải
đảm bảo, đồng thời, tôi hy vọng tiếp đãi bọn họ phải là nghi lễ cao
nhất.
Lâm Nhất Phàm nói:
- Tiểu thư, tôi còn không rõ, nếu như Tề Nhạc là thủ hộ giả phương đông, cô còn bảo hắn đi Hy Lạp làm gì? Lại còn phải bảo đảm an toàn cho hắn. Tôi nhớ trước kia có
người nói qua, thủ hộ giả phương đông mới là địch nhân lớn nhất của
chúng ta!