Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 309 : Đại sư cũng muốn xuất mã (3)
Ngày đăng: 21:14 22/04/20
Vũ Mâu mỉm cười, trong đôi mắt dịu dàng có hào quang trí tuệ hiện ra, nói:
- Không, anh sai rồi. Thủ hộ giả phương đông vĩnh viễn sẽ không thành
địch nhân lớn nhất của chúng ta. Chúng ta và bọn họ có khả năng nảy sinh xung đột, nhưng cũng là do văn hóa đông tây khác biệt mà thôi, chỉ cần
chúng ta không đi trêu chọc bọn họ, bọn họ cũng chẳng làm gì chúng ta
cả. Lần này tôi mời Tề Nhạc đi qua, từ ý nào đó mà nói, là hy vọng có
thể đạt thành hiệp nghị với bọn họ, đồng thời, cũng cho bọn họ biết rõ
văn hóa của Hy Lạp, tôi tiếp nhận truyền thừa của nữ thần Athena, Athena nói cho tôi biết, tương lai không lâu, chúng ta sẽ gặp phiền toái cực
lớn.
- Mà phiền toái này không phải chỉ chúng ta mới bị ảnh
hưởng, mà là tai nạn toàn cầu. Về phần tai nạn là cái gì, tôi cũng không biết, mà khi đó, chúng ta cần liên hợp với toàn bộ thủ hộ giả lại, cộng đồng bảo vệ thế giới của chúng ta. Mà thủ hộ giả phương đông là mục
tiêu chủ yếu của chúng ta. Tề Nhạc người này, tôi đến bây giờ còn không
nhìn thấu, nhưng tôi có thể cảm giác được tiềm lực của hắn rất lớn, có
lẽ, thời gian không bao lâu, khi hắn hoàn toàn phát huy toàn bộ tiềm lực ra ngoài, ngay cả tôi cũng chưa chắc thắng được hắn.
Tác Tác mỉm cười nói:
- Tiểu thư, cô không nên nghĩ quá nhiều, tôi thấy Tề Nhạc cũng không
sao không dậy nổi. Ánh mắt hắn không ít lần nhìn qua cô nha. Người khác
nhìn thấy cô, ánh mắt đều là thưởng thức và tôn kính, nhưng không ai có
ánh mắt trần trụi như hắn cả.
Vũ Mâu nhìn về phía Tác Tác, bật cười nói:
- Chuyện này cũng chứng minh hắn không phải người bình thường. Tôi
nghĩ, phán đoán của tôi không có sai. Hy vọng chuyện lần này không phát
sinh xung đột với hắn mới tốt.
Lâm Nhất Phàm nói:
- Tiểu thư, tôi sẽ dựa theo phân phó của cô mà đi làm. Thẳng thắn mà nói, tôi không thích cái gã Tề Nhạc này, có lẽ là do tôi và hắn là tình địch a. Mặc dù tôi rất có tự tin vào mình, nhưng ánh mắt Cơ tiểu thư nhìn
hắn làm tôi cảm thấy thất vọng và đau khổ, tôi thấy, chỉ sợ tôi không có cơ hội.
Vũ Mâu không nói gì, chỉ liếc một cái xem như an ủi Lâm Nhất Phàm.
Tác Tác cười hì hì, nói:
Tuy Tề Nhạc không thể xác định thực lực Trát Cách Lỗ mạnh bao nhiêu,
nhưng nghĩ tới phật lực mười thế kia, tâm của Tề Nhạc lại nóng lên, phật lực mười thế nha, đó là thực lực cường đại như thế nào? Từ lần đầu tiên nhìn thấy Trát Cách Lỗ, Tề Nhạc phi thường có hứng thú với thực lực của hắn, rốt cuộc cũng có cơ hội nhìn thấy, hắn vốn không có bao nhiêu tin
tưởng vào hành động lần này thì đã có nhiều hy vọng hơn trước, cười hắc
hắc, nói:
- Đại sư, đã như vầy, trước khi ngài quay về Tây Tạng, có ngài ở đây, chúng ta sẽ hưởng phúc ấm của ngài nhiều đấy.
Trát Cách Lỗ mỉm cười lắc đầu, nói:
- Chuyện này làm sao có thể? Tôi là người xuất gia, trừ phi tất yếu, tôi không muốn liên quan quá nhiều.
Tề Nhạc có chút thất vọng nói:
- Vậy ngài chuẩn bị trợ giúp chúng tôi bao nhiêu, ngài cũng nhìn thấy,
tuy biểu hiện của chúng ta có không ít người, nhưng thực lực lại cao
thấp không đều, chính thức gặp được kẻ mạnh như Hấp Huyết Quỷ Thân
Vương, cũng giật gấu vá vai, không đủ nhìn, ngài còn muốn tôi sử dụng
chung cực Kỳ Lân Tí sao?
Trát Cách Lỗ cười một tiếng, nói:
- Anh đấy! Đây không phải mượn cơ hội áp chế sao? Yên tâm đi, trước khi tôi hiểu rõ, lần này đi ra, tôi dự định ở một năm. Nhưng chính thức ở
bao lâu, phải xem anh.
- Tôi?
Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua Trát Cách Lỗ.
Trát Cách Lỗ gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, từ tình huống của anh bây giờ mà nhìn. Điều kiện tiên quyết để tôi trở về Tây Tạng chính là anh phải tập hợp đủ chiến sĩ Sinh Tiếu
Thủ Hộ Thần. Khi đó anh có thể phát huy toàn bộ năng lực phụ trợ của
chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần rồi, cũng không cần tới tôi nữa. Đương
nhiên, sau này nếu như các người gặp được vấn đề không thể giải quyết,
tôi vẫn giúp đỡ mọi người.