Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 310 : Đại sư cũng muốn xuất mã (4)
Ngày đăng: 21:14 22/04/20
Nhìn qua ánh mắt thất vọng của Tề Nhạc, Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Hiện tại anh còn không rõ sau khi tập hợp đủ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ
Hộ Thần sẽ sinh ra tình huống gì, nhưng tương lai không lâu anh sẽ hiểu
lời của tôi.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Vậy được rồi. Đúng a, vừa rồi ngài đem phương pháp tu luyện của rắn và khỉ, lần này
chúng ta hành động có mang theo bọn họ hay không?
Trát Cách Lỗ ngẫm lại, nói:
- Nếu như bọn họ không có ý kiến gì, mang đi vẫn tốt hơn. Tôi cẩn thận
xem xét năng lực đã thức tỉnh của bọn họ. Năng lượng rất mạnh, thực lực
đạt tới bốn vân. Hơn nữa rắn là chiến sĩ duy nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có được năng lực độc, có hắn ở đó, một ít tình huống đặc thù sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
- Hơn nữa, sau khi có được phương pháp tu luyện, tôi tin tưởng bọn họ trong thời gian ngắn sẽ lĩnh ngộ chân lý năng lực của mình, chiến đấu trong hành động lần này, mang lại chỗ tốt
cho thực lực của bọn họ. Dù sao, chỉ có không ngừng thực chiến, mới có
thể lĩnh ngộ năng lực của bản thân.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Cũng không biết bọn họ có nguyện ý hay không, dù sao bọn họ cũng đứng đầu một bang, chỉ sợ làm không ít chuyện trong thế giới hắc đạo, lần
này cùng hành động với chúng ta, chuyện Thánh Hỏa Giáo của họ làm sao
bây giờ?
Trát Cách Lỗ gật đầu nói:
- Chuyện này
phải xem bọn họ nha, nếu như bọn họ không thể đi được, vậy cũng không có biện pháp. Bọn họ là giáo chủ Thánh Hỏa Giáo cũng là chuyện tốt với
chúng ta, sau này sẽ có nhiều lực lượng hơn.
Tề Nhạc nói:
- Đại sư, chuyện lần này quyết định như vậy, thừa dịp còn thời gian hai ngày, tôi cũng cần giải quyết chuyện cần làm.
Vừa nói, ánh mắt của hắn nhìn qua Như Nguyệt.
Như Nguyệt trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Anh đấy, quả thực là chưa được ba câu đã nói bậy rồi.
Tề Nhạc ái mỹ nhìn nàng, nói:
- Chẳng lẽ em còn không biết có câu thế này sao? Nam nhân không xấu nữ
nhân không yêu, nam nhân không lưu manh, nữ nhân không lên giường ah!
Lời này vừa nói ra, lại gợi lên trí nhớ trong hang đá trong lòng của
Như Nguyệt, trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng đỏ ửng lên như quả táo chín mọng, Tề Nhạc nhìn thấy suýt nữa không nhịn được.
- Thôi thôi, anh tu luyện nhanh đi, sau khi chuyện lần này kết thúc, anh còn phải giải thích với Minh Minh thật tốt đấy.
Nghe âm thanh ôn nhu của Như Nguyệt, nội tâm của Tề Nhạc rất thỏa mãn,
hắn không thể tưởng tượng được Như Nguyệt trước mặt và Phách Vương Long
ngày xưa chính là một người.
Khoanh chân ngồi xuống, Tề Nhạc
đem hai tay đặt lên đầu gối của mình, bài trừ tạp niệm trong nội tâm,
tập trung tinh thần vào điều khiển vân lực, từ khi bắt đầu tu luyện tới
hiện giờ, hắn đã dần dần có thói quen tu luyện rồi, phần lớn thời gian
tu luyện thay giấc ngủ, hơn nữa hiệu quả còn tốt hơn ngủ nhiều, tập
trung tinh thần một lúc là tiến vào trạng thái tu luyện rồi, bởi vì có
Như Nguyệt thủ hộ, hắn đem toàn bộ liên hệ với ngoại giới cắt đứt, toàn
tâm toàn ý vùi đầu vào không chế vân lực.
Hào quang nhàn nhạt vây quanh thân thể Tề Nhạc, cánh tay phải xuất hiện hai màu đen bạc,
khí tức của Kỳ Lân vừa mới xuất hiện, lập tức khiến Như Nguyệt cảm giác
vân lực trong người của mình bành trướng, sau khi phát sinh quan hệ với
Tề Nhạc, vân lực bản thân nàng và vân lực của Tề Nhạc có một loại ăn ý
đặc thù, ngay cả bọn họ cũng không rõ ăn ý tới mức độ nào, nhưng mà, Tề
Nhạc tu luyện khoảng cách gần như vậy, Như Nguyệt lập tức phát hiện tình huống vân lực bạo động, dựa theo lộ tuyến vân lực mà tu luyện, hơn nữa
trong quá trình vận chuyển cũng chậm rãi hấp thu khí tức trên người Tề
Nhạc, cảm giác toàn thân thư thái, tu luyện còn nhanh hơn.