Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 346 : Hung thú sáu ngàn năm và một vạn năm (1)
Ngày đăng: 21:15 22/04/20
Hứa Tình đỏ mặt lên, nói:
- Anh là xấu nhất. Tuy Klinsmann
cưỡng ép biến tôi thành Hấp Huyết Quỷ, nhưng hắn tốt hơn với tôi hơn so
với anh nhiều. Tôi có chọn ai cũng không có chọn lưu manh như anh đâu.
Hơn nữa, anh cũng biết quan hệ giữa tôi và Vân tỷ. Tôi sao có thể yêu
mến xú nam nhân như anh chứ. Tôi cũng không có cảm tình gì với Klinsmann cả, hắn đối đãi với tôi như em gái của mình. Anh sẽ không giết hắn chứ, từ nhỏ đến lớn, cho dù là cha mẹ của tôi cũng không che chở cho tôi đến vậy đâu.
Tề Nhạc nói:
- Vốn có ý định giết. Nhưng tôi cảm thấy thả hắn trở về lại là chuyện tốt. Vậy cô có nguyện ý đi theo hắn hay không?
Hứa Tình lắc đầu, nói:
- Không, tôi là người Viêm Hoàng. Tôi chỉ là một cô gái chưa tới hai
mươi tuổi, không có ý định xuất ngoại, tôi cảm thấy không nơi nào tốt
bằng quê hương của mình. Bây giờ hắn đang ở đâu, anh có thể cho tôi gặp
hắn một lần không?
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Vậy chúng ta đi thôi, tôi sẽ thu cái quan tài này lại, nhìn cái quan tài của cô chắc là bảo vật đấy.
- Phi phi phi, cái gì mà quan tài của tôi. Anh không thể nói lời may mắn một chút sao?
Tề Nhạc cười ha hả. Nói:
- Tình Nhi, tôi rất thích nhìn thấy cô như vậy. Được rồi, chúng ta đi thôi.
Hào quang lóe lên, Tề Nhạc trực tiếp đem quan tài thu vào trong Kỳ Lân
Châu của mình, một tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của Hứa Tình rồi bay lên
trời, có Kỳ Lân Ẩn bảo vệ, khí tức của hai người ẩn giấu trong áo
choàng, bay về hướng Sùng Thánh Tự.
- Oa, Tề Nhạc, anh còn có thể bay à! Tôi có thể bay được không? Klinsmann nói với tôi, hiện tại
tôi cũng có thể bay, nhưng hắn không dạy tôi phương pháp mà thôi. Cảm
giác bay lên trời thật tốt, chỉ không nhanh như máy bay thôi.
kính đứng ở đó lão tăng bên người, hai người thấp giọng nói gì với nhau. Nhìn thấy Tề Nhạc trở về. Ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc, lão tăng gật đầu
xem như hỏi thăm.
Tề Nhạc buông Hứa Tình ra, mặc dù Klinsmann không có năng lực hành động, nhưng nói chuyện không thành vấn đề.
- Em gái, em không sao chứ.
Trong mắt Hứa Tình xuất hiện hào quang phức tạp, nhẹ nhàng gật đầu, đi tới bên cạnh Klinsmann.
Hiện tại Klinsmann không thể sử dụng năng lực gì, Tề Nhạc cũng không
quản nàng, trực tiếp đi đến trước mặt Trát Cách Lỗ. Mỉm cười nói:
- Hai vị đại sư, trò chuyện như thế nào?
Sắc mặt Trát Cách Lỗ rất nghiêm túc, thấp giọng nói:
- Tề Nhạc, tình huống hiện giờ rất bất lợi cho chúng ta, cái gọi là bắt rùa trong hũ, có lẽ anh cũng cảm giác được người ở bên ngoài. Bất luận
là người giáo đình, hay là thủ hộ giả Hy Lạp, đối với chúng ta mà nói
đều có uy hiếp cực lớn. Vừa rồi Sùng Thánh đại sư đã cẩn thận nói rõ
chuyện của Hoạt Xá Lợi, anh có đề nghị gì hay không?
Tề Nhạc nhíu mày, cười khổ nói:
- Nếu như chỉ có người giáo đình thì dễ xử lý. Bằng vào Kỳ Lân Châu
cùng Kỳ Lân Ẩn của tôi, một lần ít nhất có thể mang theo ba người, chỉ cần mấy lần, rất dễ dàng đào thoát khỏi vòng vây, đến lúc đó, bọn họ
muốn tìm chúng ta cũng rất khó. Nhưng mà, Vũ Mâu kế thừa thần cách nữ
thần chiến tranh cùng trí tuệ Athena lại rất khó đối phó, không biết vì
cái gì, Kỳ Lân Ẩn của tôi sau khi tàng hình, cũng bị nàng phát hiện,
muốn bằng vào nó rời khỏi đây là phi thường khó khăn.
Lão tăng Sùng Thánh than nhẹ một tiếng, nói:
- Tất cả đều có duyên pháp, không cưỡng cầu được. Hơn nữa, bây giờ đối
với chúng ta mà nói, uy hiếp lớn nhất không phải những người này.
Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua Trát Cách Lỗ, trong mắt toát ra hào quang hỏi thăm.