Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 380 : Cố nhân họ Thủy đến (2)
Ngày đăng: 21:16 22/04/20
Thủy Nguyệt nói:
- Vấn đề này hiện giờ tôi cũng không cách nào trả lời, bởi vì tình huống mỗi người đều có chỗ bất đồng. Bất
quá tôi chỉ có thể nói là cha tôi đã tiếp nhận giải phẫu chừng hơn một
ngàn người, cho tới bây giờ, chí ít có 90% người phẫu thuật thành trở
lên sau này không thể quá độ thì cơ hồ cùng cánh tay nguyên bản không có bất kỳ khác nhau.
- Bất quá, vừa rồi ba ba nói các ngươi
cũng đã nghe được, tình huống của Tề Nhạc tương đối đặc thù, hiện giờ
chưa chắc được điều gì. Nhưng hai người yên tâm đi, chỉ cần có một tia
hi vọng, ba ba của tôi sẽ toàn lực ứng phó. Đừng nói có cái tầng quan
hệ này của Như Nguyệt tỷ, cho dù là một người bệnh bình thường, ba ba
của ta sẽ toàn tâm đối đãi.
Văn Đình nói:
- Cảm ơn cô, Thủy Nguyệt tiểu thư. Bất luận cuối cùng có thể thành công hay không, chúng tôi đều rất cảm tạ cô và lệnh tôn.
Tề Nhạc nói:
- Được rồi, các cô đừng quay chung quanh cánh tay của tôi nữa, nói
chuyện khác đi. Thủy Nguyệt, tôi giới thiệu cho cô biết, đây là Văn
Đình, nàng hiện giờ tạm thời không có công tác. Đây là Minh Minh, nàng
học ở đại học Thanh Bắc.
Thủy Nguyệt hướng hai nữ gật nhẹ đầu, biểu thị đã biết.
Tề Nhạc nói:
- Thủy Nguyệt, lát nữa cô và Thủy thúc thúc lưu lại ăn cơm rồi hãy về nhé.
Thủy Nguyệt sững sờ, nói:
- Cái này có vẻ không hay đâu.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Chúng ta chỉ có món ăn dân dã đặc thù thôi, nhất định là hai người
chưa từng ăn, hãy lưu lại ăn rồi về. . Đoán chừng Thủy thúc thúc cùng
lại nhiều thêm vài phần ôn nhuận, Văn Đình không biết lúc nào đã cầm
bàn tay to của hắn. Hai người liếc nhau, không khỏi đều cảm giác đồng
mệnh tương liên.
Thủy Duẫn nhìn đồng hồ của mình một chút rồi nói:
- Như Nguyệt, chú lưu lại ăn cơm có thể, bất quá buổi chiều chú còn một ca phẫu thuật ta không thể trì hoãn thời gian quá dài.
Như Nguyệt chặn lại nói:
- Cháu hiểu rồi, cháu bảo phòng bếp đi chuẩn bị ngay, buổi trưa hôm nay chúng tôi đi ăn cơm sớm. Chú Thủy, mọi người tới đại sảnh ngồi một chút đi. Tề Nhạc, còn anh?
Tề Nhạc nói:
- Anh cũng đi đại sảnh, mấy ngày này nếu không hoạt động một chút, chỉ sợ xương cốt của anh sẽ gỉ sét hết mất.
Như Nguyệt nhìn thật sâu Tề Nhạc, bên trong mắt hiện lên vẻ thâm tình
cùng dịu dàng. Ánh mắt của Thủy Duẫn thoáng lập lòe một chút, trong mắt
toát ra một tia suy tư nhàn nhạt.
Mà trong ánh mắt của Thủy Nguyệt tức thì thêm vài phần tò mò.
Như Nguyệt đi an bài cơm trưa, mấy người Tề Nhạc cùng nhau đi vào trong đại sảnh biệt thự. Trong đại sảnh không có có người khác, các chiến sĩ
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sau khi trở về đều từng người về tới cuộc sống của mình, Hồ Quang và Dịch An trở lại Thánh Hỏa Giáo đi xử lý giáo vụ rồi.
Yến Tiểu Ất và Điền Thử thì tiếp tục trở về cuộc đời học sinh. Mạc Địch vẫn như cũ đang ở nhà của thầy nàng. Mà ngay cả Từ Đông cũng trở về
Thanh Bắc. Trải qua chuyến đi Vân Nam, mọi người tuy rằng đều khôi phục
sinh hoạt trước kia, nhưng mỗi một người đều có cảm giác rất khác lạ so
với trước kia.
Bây giờ còn lưu lại chỉ có Quản Bình vẫn còn
trong trạng thái hôn mê, cùng với Tề Nhạc và Minh Minh tạm thời không có đến trường. Mà ngay cả Như Nguyệt cũng trở về tập đoàn đi làm, chỉ là
bởi vì phụ tử Thủy Duẫn tới nàng mới xin nghỉ nửa ngày. Vị ca ca đáng
thương của nàng hiện giờ đang tràn đầy oán giận. Dù sao, một cái tập
đoàn lớn như vậy cần phải xử lý chuyện tình thật sự là nhiều lắm.
Giữa trưa, hiển nhiên là chưa ai từng được ăn thịt của Khế Dũ, ở đại
sảnh trò chuyện trong chốc lát, mọi người trong nháy mắt cũng quen thuộc rất nhiều.