Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 379 : Cố nhân họ Thủy đến (1)

Ngày đăng: 21:16 22/04/20


Tề Nhạc gật nhẹ đầu. Ánh mắt rơi vào trên người Thủy Nguyệt nói:



- Lúc trước anh đi Tây Tạng có quen biết với Thủy Nguyệt cô nương. Thật sự là thật trùng hợp. Nguyên bản anh còn có chút không yên lòng, nếu là Thủy Duẫn thúc thúc, vậy cũng không có vấn đề gì rồi. Từ y đức của Thủy Nguyệt cô nương có thể nhìn ra y thuật của Thủy Duẫn thúc thúc.



Thủy Nguyệt ân cần hỏi:



- Cánh tay của anh làm sao vậy?



Tề Nhạc bất đắc dĩ nói qua qua:



- Ngoài ý muốn, hoàn toàn ngoài ý muốn mà thôi.



Trong mắt Thủy Nguyệt toát ra một tia thương cảm, hướng Thủy Duẫn nói:



- Ba ba, ngài nhất định phải tìm một cánh tay thật tốt cho Tề Nhạc đó,

không có tay phải thì hắn không thể tiến hành sáng tác nghệ thuật rồi.



- Sáng tác nghệ thuật?



Tam nữ Như Nguyệt sững sờ một chút, ánh mắt quái dị nhìn hướng Tề Nhạc, Minh Minh nói:



- Em như thế nào không biết anh còn sáng tác nghệ thuật nhỉ?



Khuôn mặt của Thủy Nguyệt ửng đỏ nói:



- Không phải là sáng tác nghệ thuật nhân thể sao? Trước kia ta đã từng

nhìn thấy hình xăm trên người Tề Nhạc, đó là nghệ thuật mỹ luân mỹ hoán

tinh xảo nhất mà ta đã thấy a.



- Nghệ thuật nhân thể?



Trát Cách Lỗ cố nén không để cho mình cười lên tiếng:



- Các ngươi trò chuyện đi. Ta đi ra ngoài trước.



Tề Nhạc vội ho một tiếng, nói:



- Được rồi. Không nói những chuyện này nữa, Thủy Duẫn thúc thúc, người xem cánh tay của ta còn hi vọng chữa trị không?



Thủy Duẫn đi đến bên người Tề Nhạc ngồi xuống, nói:



- Trước tiên ta phải quan sát mới có thể xác định.



Như Nguyệt vội vàng giúp Tề Nhạc cởi áo ngoài ra, vết thương nơi bả vai hiện ra. Sau khi thi triển chung cực Kỳ Lân Tí, miệng vết thương ở bả
- Tề Nhạc, cánh tay của anh đến cùng là xảy ra chuyện gì. Nó sẽ không vô duyên vô cớ bị đứt chứ?



Tề Nhạc cười khổ nói:



- Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi. Tình huống cụ thể quá phức tạp,

chờ có rảnh tôi sẽ nói cho cô biết. Thủy Nguyệt, hiện giờ cô đi làm rồi

sao?



Thủy Nguyệt lắc đầu, nói:



- Tôi vẫn còn đi học, chỉ là đôi khi tới với ba ba để học tập một chút thôi. Ba ba là người mà tôi bội phục nhất dấy.



Vừa nhắc tới Thủy Duẫn, ánh mắt của Thủy Nguyệt lập tức tràn đầy vẻ kiêu ngạo.



Tề Nhạc mỉm cười nói:



- Vậy cũng tốt ah! Dùng y đức của cô, tôi tin tưởng sau này cô sẽ là một y sinh tốt.



Thủy Nguyệt nói:



- Mấy vị này đều là bằng hữu của anh sao?



Ánh mắt của nàng đã chuyển hướng về phía Minh Minh cùng Văn Đình. Tuy

rằng nàng cũng không phải là rất để ý dung mạo của mình như thế nào, đem thể xác và tinh thần đều vùi đầu vào thăm dò y học, nhưng nàng dù sao

cũng là nữ hài tử, đột nhiên chứng kiến hai mỹ nữ còn đẹp hơn mình, khó

tránh khỏi có chút ghen tỵ.



Không đợi Tề Nhạc lên tiếng. Minh Minh chặn lại nói:



- Đúng vậy a, tôi là bạn gái của Tề Nhạc.



Văn Đình ở bên cạnh dù sao cũng đã sống hơn ngàn năm, nàng chỉ hé miệng cười cười, nhẹ nhàng gật đầu.



Thủy Nguyệt nhìn Minh Minh, lại nhìn Văn Đình, các nàng đồng dạng tràn

ngập ánh mắt ân cần khiến cho Thủy Nguyệt có chút kỳ quái, nhưng nàng

cũng không có hỏi nhiều cái gì, chỉ mỉm cười nói:



- Xin chào hai bạn, mình là Thủy Nguyệt, rất hân hạnh được biết các bạn.



Trong lòng Minh Minh lo lắng cho cánh tay của Tề Nhạc nên vội vã hỏi:



- Thủy Nguyệt tiểu thư, cánh tay của Tề Nhạc lệnh tôn có thể nối được

hay không? Sau khi nối xong có để lại di chứng gì hay không?