Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 389 : Thủy tinh chi luyến (3)

Ngày đăng: 21:16 22/04/20


Tề Nhạc trải qua trải qua kinh ngạc ngắn ngủi lập tức kịp phản ứng,

dùng tay trái ôm thân thể mềm mại của Như Nguyệt, bốn cánh môi phát ra

hỏa hoa mãnh liệt. Như Nguyệt tựa hồ muốn bạo phát đi ra hoàn toàn tâm

tình của mình. Động tác của nàng có chút cuồng dã, không có chút nào giữ lại. Cái hôn này ngay cả Tề Nhạc cũng không biết đã qua bao lâu thời

gian, khi động tác của Như Nguyệt từ cuồng dã trở nên dịu dàng thì đôi

môi của hai người rời nhau. Tay trái của Tề Nhạc không biết lúc nào đã chiếm hữu nhũ phong co dãn đầy đặn của nàng.



Hai người thở dốc gấp gáp, Tề Nhạc từ trong mắt Như Nguyệt thấy được ý dạt dào, như là lửa nóng muốn thiêu đốt chính mình.



Như Nguyệt nhẹ nhàng đẩy một cái làm Tề Nhạc ngã xuống giường, đứng ở bên giường cởi y phục của mình ra.



Lý trí của Tề Nhạc chỉ còn có mấy phần:



- Như Nguyệt, không được đấy. Đại sư đã từng nói qua, phải bốn người mới được ...Chúng ta...



- Không được? Chúng ta cũng không phải lần đầu tiên. Chẳng lẽ anh cảm

thấy tình huống thân thể anh hiện giờ mạnh hơn lần đầu tiên sao? Cái gì

bốn người, em bất kể, anh đã nói em là Khủng Long Bạo Chúa. Giờ anh

lại chuẩn bị phải rời đi nửa năm, cho dù em có bị suy yếu một thời gian

ngắn, hôm nay cũng nhất định sẽ không bỏ qua anh.



Ánh mắt Tề Nhạc sáng lên, hắn nuốt một hớp nước miếng, hắn hiện giờ đã có chút nói không nên lời.



Động tác Như Nguyệt không nhanh, khi nàng cởi bỏ áo ngoài của mình, lộ

ra nội y bên trong màu lam nhạt. Tề Nhạc đã quyết định không có bất cứ

hành động hay lời nói gì cự tuyệt. Dù sao hắn xuất thân là lưu manh, lại kế thừa huyết mạch phong lưu của Kỳ Lân. Dưới loại tình huống này chỉ

sợ là nam nhân bình thường thì không thể nào đi cự tuyệt.



Như Nguyệt không có tiếp tục cởi nữa, chỉ xoay một vòng mỉm cười:



- Em đẹp không?



Tề Nhạc trì độn gật nhẹ đầu nói:
(scandal) bởi vì hàng họ lão bà đầy đặn quá khiến lão công của em ngộp

thở mà chết. Ah. Sao em cắn anh.



Như Nguyệt xấu hổ quá ngẩng

đầu lên không chút khách khí một ngụm cắn lấy bờ vai Tề Nhạc, tuy rằng

trên vai đau đớn nhưng trong lòng vẫn cảm giác khác thường, hạ thân trở

nên kiên cố hơn rất nhanh, chặt chẽ áp vào bụng Như Nguyệt. Thậm chí còn bởi vì sung huyết mãnh liệt mà tạo nên những nhúc nhích rất nhỏ.



Xuân ý nhàn nhạt tràn ngập, long lực của Như Nguyệt không hề giữ lại

hướng trong cơ thể Tề Nhạc truyền vào, theo động tác tiến thêm một bước, Tề Nhạc không khỏi cảm giác được một tay thật sự có chút không đủ dùng

ah! Nhưng mà lúc này hắn đã mất đi năng lực suy nghĩ, hạ thân Như Nguyệt đã bị Tề Nhạc có chút thô bạo xé rách, theo tiếng thét có hơi lớn của

nàng. Hàng họ của Tề Nhạc kiên quyết phá quan mà vào, lại một lần nữa

hưởng thụ cảm giác ôn nhu ướt át.



Đùi ngọc có chút thon dài

của Như Nguyệt quấn lên eo Tề Nhạc, Tề Nhạc một bên điên cuồng hôn hít

lấy mỗi một tấc da thịt trên thân Như Nguyệt. Một bên đem tay trái của

mình di động đến dưới kiều đồn của nàng, dùng sức hướng lên khiến cho

hai người hai người kết hợp càng thêm mật thiết. Kỳ Lân cùng Long, hoàn

toàn tan ra hợp làm một thể.



Thân thể Tề Nhạc xác thực tương

đối suy yếu, nhưng có sự trợ giúp từ long lực của Như Nguyệt. Năng lực

phong lưu của Kỳ Lân không chút nào kém trước kia, đôi đùi đẹp co dãn

quấn quanh, không ngừng phát động lên từng đợt rồi lại từng đợt trùng

kích mạnh mẽ hữu lực.



Như Nguyệt bắt đầu phát ra những tiếng

rên rỉ cao vút, hiệu quả cách âm của biệt thự rất tốt, nàng căn bản

không cần lo lắng cái gì. Xuân ý nồng đậm không ngừng tràn ngập trong

phòng, thể xác và tinh thần hai người hoàn toàn cởi mở, tâm linh và

dục vọng hợp nhất khiến cho lòng của bọn hắn càng thêm mật thiết.