Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 437 : Thôn phệ (4)

Ngày đăng: 21:18 22/04/20


Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:



- Đúng vậy! Lúc trước chúng ta bị khí lưu kỳ quái cuốn lấy, anh có liên hệ với Thâm Hải Minh

Xà, hình như hắn biết rõ trái cây là cái gì, hình như tên là Luân Hồi

quả. Đợi thân thể của anh khôi phục lại, chúng ta không giữ quy tắc thể, chỉ cần có năng lượng, anh nghĩ anh vẫn liên hệ được với hắn. Khi đó vị trí cụ thể của chúng ta ở đâu cũng biết được.



Vân Đình nâng

hắn lên, Tề Nhạc đi vào sâu trong huyệt động, Tuyết Nữ bị Văn Đình đặt

trong góc, nàng an tĩnh lại, ai nhìn vào cũng trìu mến, ít nhất khi

gương mặt lạnh như băng biến mất. Tề Nhạc liếc nhìn nàng một cái, thở

dài nói:



- Thật sự là bom hẹn giờ a! Không nghĩ tới lại bộc phát vào thời điểm mấu chốt.



Văn Đình áy náy nói:



- Đều tại em, cân nhắc không chu toàn. Không nghĩ tới trên người nàng lại xảy ra biến hóa như vậy.



Tề Nhạc mỉm cười, nói:



- Sao có thể trách em chứ? Nàng là con gái của chúng ta! Muốn trách, cũng nên trách kẻ làm cha như anh.



Nghe Tề Nhạc nói, Văn Đình nhớ tới lúc trước mình dùng miệng móm nước cho Tề Nhạc uống, khuôn mặt hơi đỏ lên, nói:



- Được rồi, nên hấp thu năng lượng đi.



Thời điểm này, nàng cũng không có tâm tình đấu võ mồm với Tề Nhạc. Dù

sao, đi vào địa phương xa lạ, với tư cách nữ nhân, nàng vẫn có chút sợ

hãi. Thi thể Lục Lân Liệt Thụ Tích phủ phục trên mặt đất, có lẽ do máu

huyết đã chảy gần hết.



Huyết dịch màu xanh còn lại trong

người nó không nhiều. Cái sừng màu bạc thật dài đặt bên cạnh Lục Lân

Liệt Thụ Tích, cái sừng này rất kỳ lạ, cho tới bây giờ, trên đầu nhọn

của sừng có chút năng lượng yếu ớt còn sót lại, bao vây viên nội đan Lục Lân Liệt Thụ Tích.


Hào quang lóe lên, một lần nữa có lại năng lượng làm Tề Nhạc suýt nữa

rên rỉ thoải mái lên tiếng, Tề Nhạc phát hiện, sau lần hợp thể này, Văn

Đình biến ảo thành cánh tay phải càng có trợ giúp với mình hơn, mà Văn

Đình lúc ban đầu năng lượng còn có chút suy yếu nhưng khi dung hợp với

huyết mạch của mình, hình như đã mạnh hơn trước. Có lẽ là do mình hấp

thu những năng lượng kia a. Nhưng mà, bây giờ không phải là lúc suy nghĩ những chuyện này, Tề Nhạc vội vàng tập trung tinh thần lực của mình,

phát tín hiệu liên hệ với Thâm Hải Minh Xà cùng Giải Trĩ.



- Ân, rốt cục lại liên hệ rồi. Tề Nhạc ah! Tôi phát hiện, từ khi đi theo anh tới giờ, chuyện xấu luôn nương theo tôi.



Âm thanh của Thâm Hải Minh Xà nghe có chút bi phẫn.



Tề Nhạc không thể chờ đợi được hỏi:



- Minh Xà đại ca, anh trước tiên đừng phàn nàn, chúng ta đang ở nơi nào thế.



Thâm Hải Minh Xà cười khổ nói:



- Nếu như tôi đoán không sai, chúng ta hẳn là bị Luân Hồi quả đưa về thời kỳ viễn cổ cự thú.



- A...



Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nói:



- Minh Xà đại ca, anh không nói sai chứ, sao chúng ta có thể quay về thời kỳ viễn cổ cự thú được chứ?



Hào quang trong mắt lóe lên, vì năng lượng còn thừa không nhiều lắm,

cho nên hắn phải nhanh chóng liên hệ với Thâm Hải Minh Xà bởi vì năng

lượng của mình không đủ liền mất đi liên hệ, Tề Nhạc trực tiếp phóng

xuất nó từ trong thân thể ra ngoài.



Từng đạo hòa quang lập

lòe, thân thể cực lớn của Thâm Hải Minh Xà xuất hiện, so sánh với lần

đầu tiên nhìn thấy nó, thân thể của nó đã lớn gấp đôi, hơn nữa trên lưng đã xuất hiện ba cái đầu nhỏ.