Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 438 : Thời kỳ viễn cổ cự thú (1)
Ngày đăng: 21:18 22/04/20
Cảm xúc của Thâm Hải Minh Xà có chút kích động.
- Không, đây tuyệt đối là đúng vậy, hiện tại vị trí của chúng ta tuyệt đối là thời
kỳ viễn cổ hung thú, lại nói tới khỏa Luân Hồi quả kia. Chuyện này, chỉ
sợ ngay cả Giải Trĩ cũng không biết. Cũng chỉ có những lão gia hỏa vạn
năm mới có ấn tượng.
Một tầng hồng sắc quang ảnh từ cánh tay
phải của Tề Nhạc phóng ra ngoài, Văn Đình ở trạng thái hư ảnh trống rỗng xuất hiện, dưới tình huống hợp thể với Tề Nhạc, năng lượng Cự Thú Hoạt
Xá Lợi của nàng hoàn toàn thuộc về thân thể Tề Nhạc, và năng lượng của
nàng thu liễm lại.
Lúc này Văn Đình cũng muốn biết rõ tình
huống, nhất là nghe Thâm Hải Minh Xà nói bọn họ đi tới thời kỳ viễn cổ
cự thú, lập tức lợi dụng thể lực của mình, không thể chờ đợi được hiện
ra, như vậy, nàng có thể bằng vào năng lượng biến ảo hư ảnh trực tiếp
nói chuyện với ngoại giới, cũng không ảnh hưởng tới năng lượng khi hợp
thể với Tề Nhạc.
Đương nhiên, lúc Tề Nhạc chiến đấu tình
huống này không xuất hiện, bởi vì khi đó Văn Đình cần toàn lực dung
nhập vào khống chế năng lượng dung hợp với trạng thái của Tề Nhạc, tuyệt đối không được phân tâm.
Văn Đình hỏi:
- Rốt cuộc Luân Hồi quả này là cái gì? Tại sao trước giờ tôi chưa từng nghe qua.
Đột nhiên nhìn thấy bộ dáng quái dị của Thâm Hải Minh Xà, sau khi trải
qua kinh ngạc ngắn ngủi. Nàng rất nhanh khôi phục bình thường, dù sao,
trong cơ thể nàng cũng có huyết mạch của hung thú.
Ánh mắt âm u dày đặc của Thâm Hải Minh Xà mang theo một tia hào quang lạnh nhạt, nói:
vì sao chúng ta lại gặp được Luân Hồi quả. Hơn nữa, sao anh lại nhận ra
được?
Thâm Hải Minh Xà thở dài một tiếng, nói:
-
Bất cứ chuyện gì cũng không phải tuyệt đối, tuy lúc trước Thiên Đế mang
theo chúng thần và thần quả, nhưng khó tránh còn sót lại, tổ tiên chúng
tôi còn lưu lại chút ít hình dáng của thần quả. Lúc bắt đầu tôi còn
không phát hiện. Nhưng kích sau cùng con thằn lằn kia đánh vỡ Luân Hồi
quả, năng lượng kỳ dị hiện ra ngoài, cái cảm giác này hoàn toàn giống
hệt miêu tả của tổ tiên tôi.
- Hơn nữa hình dạng gốc cây Luân Hồi kia quá đặc biệt, tôi mới có thể xác định các người đã gặp được
Luân Hồi quả. Tề Nhạc ah Tề Nhạc, anh nói anh là Kỳ Lân mang theo điềm
lành, tại sao lại không may như thế? Anh không may thì thôi. Vì cái gì
còn kéo tôi vào đệm lưng vậy.
Tề Nhạc nhìn qua Thâm Hải Minh Xà, lạnh nhạt nói:
- Trở lại thời kỳ viễn cổ với anh mà nói không có gì là không tốt a.
Thâm Hải Minh Xà nhất tộc các người, lúc đó chẳng phải là chủng tộc
cường đại nhất trong hung thú sao? Vì cái gì anh còn cằn nhằn?
Thâm Hải Minh Xà tức giận nói:
- Vấn đề hiện giờ tôi chính là sai khiến, có thể nói, tính mạng của tôi tương liên với anh. Nếu như ở trong biển sâu tôi không thấy sợ gì cả.
Nhưng mà, anh phải biết rằng, số lượng hung thú thời kỳ viễn cổ cự thú.
Cũng không phải thời đại của anh bằng được. Hiện tại cả thế giới đều
thuộc về viễn cổ cự thú. Nhân loại các người hiện giờ còn ở thời kỳ
nguyên thủy nhất đấy.