Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 503 : Hiên Viên thần kiếm (2)
Ngày đăng: 21:20 22/04/20
- Đáng tiếc, ngươi không thuộc về hung thú. Nếu không, có ngươi trợ
giúp, chỉ sợ thần thú đã sớm bị ta diệt sạch rồi. Không sai, ta đã bị
thương, nhưng mà, chẳng phải ngươi cũng như vậy sao? Chuyển di năng
lượng của ba tên đầu đất kia, chỉ sợ cũng tiêu hao tuyệt đại đa số năng
lượng của ngươi rồi, cho dù bây giờ ngươi có thi triển chung cực Kỳ Lân
Tí, chỉ sợ cũng không đem lại thương tổn thực chất cho ta.
-
Tổn thương của ta không nghiêm trọng như ngươi, nếu như không phải
chuyện này quá đột ngột, cho dù liên thủ với ba tên đầu đất kia, ngươi
chẳng thể làm ta bị thương. Sở dĩ ta đuổi bọn chúng đi, chính là cân
nhắc tới chuyện ngươi sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí, ta chỉ đề phòng mà
thôi. Tiểu tử, ngươi nên tự hào mới đúng, cho dù là những tộc nhân của
ngươi, cũng không có ai thấy qua hình dáng chân thật của ta đâu.
Đột nhiên nội tâm Tề Nhạc khẽ động, liên tưởng đến truyền thuyết của Viêm Hoàng đại địa, giật mình nói:
- Chẳng lẽ ngươi là Ngưu Ma Vương?
Ngưu Ma Vương có chút kinh ngạc nói:
- Ngươi biết ta? Không, điều đó không có khả năng, chỉ có những thiên thần ở thời đại xa xôi kia mới biết sự tồn tại của ta.
Đột nhiên Tề Nhạc cười ha hả, tự nhủ:
- Thật biết điều, không nghĩ tới vương của hung thú lại là Ngưu Ma
Vương. Vậy thế giới này, có Tôn Ngộ Không tồn tại hay không? Nhưng mà,
Ngưu Ma Vương cùng Tôn Ngộ Không chỉ là truyền thuyết tồn tại trong thời đại phong kiến của nhân loại a, xem ra, những thần thoại kia không đáng tin!
Ngưu Ma Vương gầm nhẹ một tiếng.
- Tôn Ngộ Không? Tôn Ngộ Không là vật gì?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Là kẻ có thể giết anh!
- Đúng vậy, bằng vào thực lực của chúng ta không thể giết được các
ngươi, cho dù ta liều mạng thi triển chung cực Kỳ Lân Tí, chỉ sợ cũng
không tạo thành thương tổn thực chất cho ngươi. Nhưng mà, dù chúng ta
không thể, cũng không có nghĩa là trên thế giới này không có thực lực
giết được ngươi, thí dụ như nó.
Vừa nói, ánh mắt của nàng nhìn qua thanh cự kiếm trong tay Huyền Vũ Long Giang.
Lúc này, Long Giang vẫn một tay ôm lấy eo Y Nhược vừa một tay cầm kiếm, chậm rãi đem cự kiếm đặt trước mặt của mình, hào quang màu vàng nhạt
hiện ra sau lưng của hắn, hình thành một vầng sáng cực lớn, bảo hộ mình
và Y Nhược vào bên trong. Tay trái nắm bắt vỏ kiếm, giống như tùy thời
sẽ rút kiếm ra.
Hung quang trong mắt Ngưu Ma Vương thu liễm một ít, ánh mắt cứng lại nhìn chằm chằm vào thân kiếm, trầm giọng nói:
- Hiên Viên kiếm?
Âm thanh Long Giang như kim loại vang lên, âm vang mà hữu lực.
- Đúng vậy, chính là Hiên Viên kiếm. Hiên Viên kiếm có danh xưng sắc
bén nhất thiên hạ, không biết có năng lực giết chết ngươi không?
Ngưu Ma Vương khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Huyền Vũ, ngươi cho rằng mình là một trong bốn đại thần thú, thì có
tư cách khiêu chiến với ta sao. Chỉ bằng ngươi đủ sao? Cho dù ngươi có
Hiên Viên kiếm, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của ta. Thần khí cường đại, cũng phải nhìn nó nằm trong tay ai. Chỉ bằng vào ngươi?
Long Giang thản nhiên nói:
- Đúng vậy, thực lực của ta kém xa ngươi, cho dù có Hiên Viên kiếm, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của ngươi. Không nghĩ tới, vương của hung thú lại là một đầu trâu a, đây là lần đầu tiên ta biết được đấy. Nhưng
mà, ta không phải đối thủ của ngươi, cũng không có nghĩa là chúng tôi
không có cách nào tiêu diệt anh. Hôm nay, cho dù ta cùng Y Nhược liều
tới mức cái mạng này cũng không cần, cũng phải hủy anh dưới thân kiếm.