Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 504 : Hiên Viên thần kiếm (3)
Ngày đăng: 21:20 22/04/20
Ngưu Ma Vương chậm rãi giơ cao cây xiên ba chỉa của mình lên, nói:
- Nếu như Hiên Viên kiếm trong tay ta, có lẽ còn có thể phát huy thực
lực chân chính, các người sao? Còn kém quá xa. Hôm nay vừa vặn, hủy diệt ngay con Kỳ Lân và con Huyền Vũ hèn nhát này, cũng xem như ta đi chuyến này không uổng công.
Y Nhược cười nhạt một tiếng, thân thể
đi lên phía trước, nàng duỗi bàn tay phải trắng mịn như ngọc ra, chậm
rãi cầm chặt chuôi Hiên Viên kiếm, Huyền Vũ đổi thành hai tay nắm kiếm,
năng lượng khổng lồ không ngừng đưa vào thần kiếm.
- Ngưu Ma
Vương, có lẽ ta nên xưng ngươi như vậy nhé? Không tệ, ngươi phán đoán
rất chính xác, bất luận là ta hay là Long Giang, đều không đủ năng lượng thúc dục Hiên Viên kiếm. Hiên Viên kiếm tiêu hao thật sự quá lớn, nhưng mà, nếu như ta dùng chung cực Kỳ Lân Tí thúc dục thì sao? Ta cũng muốn
biết, kể cả ngươi trong đó, hôm nay ta có thể hủy diệt bao nhiêu hung
thú. Nếu như có thể đổi được mạng của ngươi, cái chết của ta với thần
thú mà nói, tuyệt đối có giá trị.
Hào quang màu bạc và màu
vàng hỗn hợp hiện ra với nhau, phối hợp với năng lượng của Long Giang,
nhìn bàn tay phải nhỏ nhắn của Y Nhược lập tức không giống lúc nãy, tuy
kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, nhưng mà, khí tức vô kiên bất tồi kia ngưng tụ thành thực chất, hướng Ngưu Ma Vương đâm tới. Năng lượng khổng lồ không ngừng bốc lên, váy dài của Y Nhược không gió mà bay, hai mắt nàng sáng
lên, lập loè, chính là hào quang màu bạc thuộc về huyết mạch Kỳ Lân.
Trong quá trình hai bên giằng co, Tề Nhạc đã lôi kéo Văn Đình đập đôi
cánh sau lưng, nương tựa vào năng lực Kim Sí Đại Bằng Điêu Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý, lách mình đi tới bên cạnh Y Nhược cùng Long Giang,
cộng đồng đối địch với bọn họ.
Cảm nhận được khí tức từ Hiên Viên kiếm phát ra, rốt cuộc Ngưu Ma Vương cũng biến sắc, đầu trâu cực lớn lúc lắc.
- Tốt, hôm nay xem như các ngươi lợi hại. Y Nhược, Long Giang, các
ngươi nên bảo vệ tốt Hiên Viên kiếm mới được, ngàn vạn lần không nên làm mất, chúng ta đi.
nhưng hắn cũng không có hỏi nhiều. Vừa rồi y nói chuyện với Ngưu Ma
Vương. Tề Nhạc biết rõ, hai người trước mặt này, đều là cường giả trong
thần thú, trong đó Y Nhược lại còn là Kỳ Lân giống mình, chỉ có điều
nàng thuộc tính Thổ mà thôi.
Cảm nhận được khí tức thân thiết trên người Y Nhược, rốt cuộc tâm tình Tề Nhạc tâm cũng trầm tĩnh lại.
Phải biết rằng, thời điểm hắn chiến đấu với Ngưu Ma Vương và các loại
hung thú kia, đã sớm ôm quyết tâm phải chết, nhưng không nghĩ rằng xuất
hiện biến cố như vậy, may mắn hắn và Văn Đình chạy thoát, hồi tưởng lại
những chuyện xảy ra, nói không sợ là không có khả năng.
Thực
lực chân chính của Ngưu Ma Vương thật sự quá cường hãn, đừng nói là hắn, cho dù là một trong ba hung thú vương còn lại, cũng không phải hắn và
Văn Đình có khả năng đối kháng. Nhờ vào ảo diệu của Thiên Ky Bách Biến
Tuyền Ki Giới Pháp mới khiến bọn họ kéo được thời gian dài như vậy.
Nhưng chỉ là kéo mà thôi. Cuối cùng nhất vẫn không mang lại tổn thương
chính thức cho hung thú.
Đi vào nhà gỗ, trong phòng có mùi gỗ thơm ngát, bên trong nhà gỗ bố trí vô cùng đơn giản. Hai bên có năm
chiếc ghế đơn sơ, trung ương có hai cái ghế cùng một cái bàn, nhìn nơi
này giống phòng họp hiện đại, chỉ có điều đơn sơ hơn nhiều. Hai bên của nhà gỗ là cửa sổ lớn, thời đại này không có thủy tinh tồn tại, nhưng
trên cửa sổ có những dây leo nhỏ và màn lụa mỏng, dường như phòng bị
muỗi bay vào.
Long Giang vịn Y Nhược đi tới chủ vị trên tận
cùng và ngồi xuống, hắn ngồi xuống bên cạnh Y Nhược, hào quang màu vàng
trong tay lóe lên, Hiên Viên kiếm đã lặng yên biến mất, sắc mặt Y Nhược
vẫn tái nhợt như trước, lúc này, đôi mắt nhu hòa của nàng còn có mấy
phần sinh khí, chỉ chỉ vào cái ghế bên cạnh, ý bảo bọn người Tề Nhạc
ngồi xuống.