Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 541 : Thỉnh cầu thần bí (1)

Ngày đăng: 21:21 22/04/20


Tề Nhạc sững sờ, nói:



- Mẹ, lời mẹ nói là có ý gì?



Y Nhược nói:



- Sau khi con tiến vào mộ Hiên Viên mộ, mẹ có liên hệ với vương của

thần thú, hơn nữa còn nói tình huống của con cho hắn biết. Hắn nói cho

mẹ biết, sau khi con xuất hiện, Kỳ Lân Châu cùng Kỳ Lân kính trên người

của hắn đã biến mất. Mà một Kỳ Lân khác trên người có Kỳ Lân Xích cũng

đồng dạng biến mất. Nói cách khác, thời điểm con đi tới thời đại này,

tuy chỉ là ngẫu nhiên.



- Nhưng mà sau khi con tới đây, Không

Gian Pháp Tắc ảnh hưởng, mà Kỳ Lân bát trân chỉ có thể có một kiện, lúc

con xuất hiện thì Kỳ Lân bát trân trên người của mọi người không còn. Mà sau khi con rời đi, ai cũng không biết Kỳ Lân bát trân có xuất hiện lần nữa hay không. Theo chúng ta phán đoán, chỉ sợ là không xuất hiện. Nếu

không, lịch sử lại xuất hiện biến hóa.



- Đây chính là suy

đoán thôi, nhưng mẹ nghĩ Kỳ Lân bát trân sẽ là như vậy. Chỉ sợ Hiên Viên kiếm cũng là như thế, chờ sau khi con rời khỏi thời đại này, Hiên Viên

kiếm cũng biến mất trong thời đại của chúng ta, mà thẳng đến thời đại

của con mới có thể xuất hiện trên người con, con đã hiểu ý của mẹ chứ?



Tề Nhạc gật gật đầu, nói:



- Con hiểu rồi, Hiên Viên kiếm đã nhận chủ nên con không có biện pháp

gì. Dù sao các người cũng nhìn thấy. Hiện tại nó không nghe lời của con. Về phần Kỳ Lân bát trân, chúng ta đều là Kỳ Lân nhất tộc, nếu như có

thể con nguyện ý trả lại cho các người. Cho dù trở lại thời đại của con

không có Kỳ Lân bát trân, cũng không có gì.



Sau khi thực lực

đạt tới sáu vân, Tề Nhạc biết rõ năng lực của mình đạt tới đỉnh phong

rồi, cho dù không có Kỳ Lân bát trân phụ trợ cũng chẳng suy yếu quá

nhiều. Mà thời đại đó của mình, Kỳ Lân sáu vân có thể ứng phó tất cả,

huống chi có Hoàng Đế trợ giúp, năng lực thực chiến của hắn tăng lên

trên phạm vi lớn, đối với những bảo vật này không còn quá nhiều hứng

thú.



Y Nhược nhẹ nhàng lắc đầu, nói:


Ánh mắt Tề Nhạc dần dần khôi phục bình tĩnh, thản nhiên nói:



- Thẳng thắn mà nói, tuy chuyện này là một hồi đánh bạc, nhưng là tỷ lệ thành công cũng hơn chín phần. Mẹ, con đồng ý.



Quang mang trong mắt Y Nhược sáng rực, tuy sâu trong lòng của nàng hy

vọng đứa con mới nhận không lâu này đồng ý với thỉnh cầu của nàng, nhưng mà, thời điểm Tề Nhạc thật sự đồng ý, trong nội tâm nàng áy náy càng

sâu hơn.



- Hài tử, con...



Tề Nhạc mỉm cười, nói:



- Dù sao, nếu như lúc trước không có ngài cùng Long Giang tiền bối, con và Đình Đình, Tuyết Nữ đã sớm chết rồi. Cho dù là vì báo đáp ân cứu

mạng, con cũng không có lý do không đồng ý, huống chi khả năng thành

công tới chín phần. Con nguyện ý đánh bạc một lần.



Nhìn qua

Tề Nhạc, Y Nhược giống như nhìn thấy người vĩ đại nhất. Nàng rất rõ

ràng, Tề Nhạc hiện tại đã giống như thần thú cùng đám hung thú, đều là

kẻ có tính mạng dài dằng dặc. Mặc dù nói nguy hiểm chỉ có một thành,

nhưng mà dù là thần thú cường đại cũng không dám bốc lên nguy hiểm như

vậy. Dù sao, kết quả thất bại chỉ có một. Mà Tề Nhạc sau khi tự hỏi

trong ngắn ngủi lại đồng ý.



Loại này ý chí cùng dũng khí này. Nàng tự hỏi không thể so sánh. Trong tuyệt cảnh có lẽ ai cũng có dũng

khí liều chết đánh cược một lần, nhưng mà sau khi biết trước một chuyện

phải chết lại có thể thong dong đáp ứng thì không có thần thú nào làm

được.



Tề Nhạc lựa chọn đã nói rõ hắn là người có tính cách giống Y Nhược.



Tề Nhạc đi đến trước mặt giữ chặt tay Y Nhược. Mỉm cười, nói:



- Mẹ, nếu như thành công tất cả không cần nhiều lời. Nhưng mà nếu như

thất bại, con chỉ hy vọng mẹ có thể trợ giúp Đình Đình các nàng trở lại

thế giới thuộc về chúng con, được chứ?