Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 650 : Đại minh tinh Tiểu Lâu và quyền sở hữu Viễn Cổ Chi Tâm (3)

Ngày đăng: 21:24 22/04/20


- Thực xin lỗi, Tiểu Lâu tiểu thư, không phải tôi không muốn nhường cho, thật sự là không thể nhường được, bởi vì tôi đã sớm tìm được chủ nhân cho nó rồi, tuy khí chất của tiểu thư rất xứng đáng với nó, nhưng mà từ khi tôi có nó thì nó đã có chủ nhân rồi.



Tiểu Lâu nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, trong đôi mắt dịu dàng của nàng xuất hiện thần sắc không vui, mỉm cười nói:



- Tề tiên sinh có thể cống hiến vật trân quý thế này ra đấu giá, lại tự tay mua nó về, có thể thấy được ngài ủng hộ với sự nghiệp từ thiện rất tốt, Tiểu Lâu cũng chỉ có thể buông tha cho.



Tề Nhạc nhìn qua nàng gật đầu, đem ánh mắt nhìn qua đài chủ tịch, người điều khiển chương trình lập tức hiểu ý, tiếng hô lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba ba vang lên, hắn dùng cái giá một trăm triệu mua lại vật phẩm mình mang ra đấu giá. Sở dĩ không có tranh đoạt những vật phẩm đấu giá trước là vì trong lòng của hắn sớm có xác định, vật cuối cùng trong đấu giá mới là mục đích chính thức của hắn! Số tiền như vậy tương đương với việc tặng không cho quốc gia một trăm triệu, thủ bút lớn như vậy, cho dù là những phú hào nổi tiếng toàn cầu cũng không cách nào làm được dễ dàng.



Đi lên đài chủ tịch, lúc này đây, nghênh đón Tề Nhạc chính là tiếng vổ tay nồng nhiệt, Lý chủ tịch tự mình đem hộp gỗ chứa Viễn Cổ Chi Tâm đặt vào tay Tề Nhạc, cầm chặt tay hắn kích động nói:



- Cảm tạ tập đoàn Long Vực và khẳng khái của Tề tiên sinh, cũng muốn cảm tạ tất cả khách quý ngày hôm nay, tôi nghĩ dưới sự nỗ lực của mọi người. Ngân sách thành lập hội đùng phụ nữ trẻ em sẽ thuận lợi. Vốn tôi định mời người đấu giá được món cuối cùng là phụ nữ lên đọc diễn văn, nhưng đáng tiếc Tề tiên sinh là nam nhân, cho nên tôi chỉ có thể đại biểu cho phụ nữ là trẻ em trao tặng Tề tiên sinh một danh xưng. Tôi nghĩ các vị ngồi đây chắc không có ý kiến gì. Nói tới đây Lý chủ tịch cười rộ lên.



Tề Nhạc sững sờ, nói:



- Danh xưng? Danh xưng gì?



Lý chủ tịch nhìn qua hắn thật sâu, cầm microphone lớn tiếng tuyên bố:



- Từ giờ trở đi Tề tiên sinh chính chính là bạn của phụ nữ ở quốc gia chúng ta. Mọi người nên vỗ tay nhiệt liệt hoan hô nào, dùng để cảm tạ Tề tiên sinh chiếu cố sự nghiệp từ thiện của chúng ta hôm nay.




Nhìn qua nam nhân trước mặt, Như Nguyệt biết rõ những chờ đợi và khổ sở của mình không có uổng phí, thời gian nửa năm a! Mình đúng như lời Minh Minh đã nói, trong nội tâm nàng không biết thừa nhận bao nhiêu áp lực. Nhưng vì các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nàng hoàn toàn che dấu cảm thụ của mình vào sâu trong nội tâm của mình, dù sao, nếu như nàng cũng loạn lên thì ảnh hưởng rất lớn tới các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Mà giờ này khắc này, nhìn qua ánh mắt thâm tình của Tề Nhạc, nàng thỏa mãn, tất cả những ủy khuất và không vui vào lúc này đã tan thành mây khói, nàng biết rõ nam nhân này đáng giá cho mình yêu, chỉ sợ cuộc đời này cũng chỉ có hắn mới có thể đánh động nội tâm băng giá của mình.



Nhìn thấy nước mắt của Như Nguyệt chảy xuống, hào quang lóng lánh lóe lên, Tề Nhạc lấy chiếc nhẫn trong hộp gỗ ra, lui về phía sau một bước, ở trước mắt bao người, dưới ánh sáng chiếu xuống hắn đã quỳ một gối, đem chiếc nhẫn đưa lên trước mặt mình, ôn nhu nói:



- Như Nguyệt! Bảo bối của anh, em nguyện ý cho anh mang chiếc nhẫn Viễn Cổ Chi Tâm này vào tay của em không? Để cho anh có quyền được yêu em vĩnh viễn?



Yên tĩnh, tuy Tề Nhạc thổ lộ chân tình theo khuôn sáo cũ, nhưng mà vào giờ này khắc này, có sự chứng kiến của Viễn Cổ Chi Tâm lại tràn ngập cảm giác thiêng liêng thần thánh.



Không biết ai nói trước tiên.



- Đáp ứng đi.



Ngay sau đó, âm thanh như vậy cùng vang lên khắp đại sảnh. Bất luận là nam hay là nữ đều nói ba chữ.



- Đáp ứng đi, đáp ứng đi...



Nước mắt không ngừng chảy xuống, nhìn qua Viễn Cổ Chi Tâm toát hào quanh màu xanh dương, cho dù cường thế như Hải Như Nguyệt cũng chảy nước mắt vì hạnh phúc, đồng dạng quỳ một gối xuống mặt đất, rốt cuộc nàng bất chấp dáng vẻ gì, nhào vào trong ngực Tề Nhạc.