Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 651 : Đại minh tinh Tiểu Lâu và quyền sở hữu Viễn Cổ Chi Tâm (4)

Ngày đăng: 21:24 22/04/20


Hai người dưới ánh đèn chiếu xuống, ôm ấp nhau dưới ánh mắt của những nữ tinh anh buôn bán. Giờ này khắc này, dù cho chung quanh có nhiều người hơn nữa bọn họ chỉ có đối phương trong lòng.



Một tiếng ca vang lên trong đại sảnh, ca khúc êm tai, một đôi tình nhân yêu nhau, tình cảm chân thành ngọt ngào, một ca khúc không cần nhạc khí vang lên như âm thanh của thiên nhiên đã khiến cả đại sảnh như tình điểm mật. Ca khúc quanh quẩn trong đại sảnh này. Khiến cho thời này khắc này lãng mạn hơn rất nhiều.



Hai thân thể chậm rãi tách ra Tề Nhạc không biết lúc nào đã nâng bàn tay phỉa nhỏ nhắn run run của Như Nguyệt lên, ánh hào quang màu xanh lá, chậm rãi đưa vào ngón tay của Như Nguyệt, chỗ mang nhẫn chính là ngón giữa. Nhẫn đeo ngón giữa đại biểu cho tình yêu nồng nhiệt.



Cảm giác lạnh như băng, nhưng không cách làm mất đi nóng bỏng trong lòng Như Nguyệt, cảm thụ khí tức năng lượng trong Viễn Cổ Chi Tâm bành trướng, tâm của nàng như say mê, hào quang của chiếc nhẫn phối hợp với ngón tay của nàng, phụ trợ cho gương mặt tuyệt sắc của nàng, giờ này khắc này, rốt cuộc Như Nguyệt cũng trở nên hoàn mỹ, ít nhất trong mắt Tề Nhạc nàng đã hoàn mỹ tuyệt đối.



Nhẹ nhàng nâng tay của Như Nguyệt đặt lên môi mình, Tề Nhạc khẽ hôn lên ngón tay đeo Viễn Cổ Chi Tâm của nàng. Cánh môi nóng rực chạm vào Viễn Cổ Chi Tâm lạnh giá, mang cho Như Nguyệt cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên. Cảm giác mỹ diệu, thâm tình của hai người đã ràng buộc vào nhau, tâm của Như Nguyệt đã không còn thuộc về mình, mà hoàn toàn bị thân ảnh côn đồ kia mang đi.



- Viễn Cổ Chi Tâm ngày hôm nay thực sự trở thành tín vật đính ước của đôi ta, được chứ?



Tề Nhạc nói khẽ.



Như Nguyệt gật gật đầu, nàng rất muốn cười, nhưng không biết vì cái gì nước mắt óng ánh chảy xuống gương mặt nàng.



- Em, em không có chuẩn bị cái gì cả!



Tề Nhạc lắc đầu, khẽ cười nói:



- Còn cần chuẩn bị cái gì chứ? Bản thân của em chính là ban thưởng lớn nhất của ông trời dành cho anh rồi. Nếu quả thật muốn một kiện lễ vật trao đổi, vậy vô cùng đơn giản.



Vừa nói, tay của hắn đưa lên gương mặt yêu kiều của Như Nguyệt. Như Nguyệt chỉ cảm thấy gò má mát lạnh, ba giọt lệ châu chảy xuống, ảnh hưởng từ khí lạnh của Viễn Cổ Chi Tâm kết tinh thành băng, nàng cảm nhận được năng lượng nhu hòa bao phủ lấy chúng, sau một khắc, Tề Nhạc đã cẩn thận bỏ ba giọt lệ châu vào trong hộp.



- Nước mắt thuần khiết là chứng nhân cho tình yêu đôi ta, vậy dùng chúng làm tín vật của em đi.




Văn Đình tức giận nói:



- Tiểu Ất, anh không nên đánh chủ ý lên người của Tuyết Nữ nhà tôi. Tuyết Nữ chính là con gái ngoan của tôi, ngay cả bạn trai cũng chưa có đấy.



Âm thanh Yến Tiểu Ất kháng nghị nói:



- Tôi cũng rất thuần khiết đấy. Văn Đình à, tôi vẫn còn là trai tân đấy, chẳng lẽ còn không tính là thuần khiết sao?



- Đúng vậy, anh ta đúng là trai tân.



Từ Đông ở bên cạnh gật đầu chấp nhận, liếc mắt nhìn qua Yến Tiểu Ất, nói:



- Ít nhất thì lỗ rốn của anh ta còn tờ rinh!



Mọi người vốn sững sờ một chút, ngay sau đó nhịn không được đều cười lên ha hả.



Yến Tiểu Ất giận dữ, nói:



- Nói láo, dâm hổ, tôi quyết đấu với anh.



Từ Đông cười hắc hắc, dùng giọng nói ẻo lả tiêu



chuẩn nói: