Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 682 : Chiến sĩ cầm tinh heo, Quan Tĩnh (1)
Ngày đăng: 21:25 22/04/20
Trong mắt Tiểu Lâu lúc này Tề Nhạc đã hoàn toàn biến hóa, từ khi nhìn thấy thực lực cường đại của Tề Nhạc nàng mới hiểu được vì cái gì Hải Như Nguyệt lại thích một nam nhân có bề ngoài bình thường thế này. Chuyện này cũng quá bình thường a! Đồ án Kỳ Lân kia thật đẹp cộng thêm hắn là dị năng giả ẩn thế.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng không phải toàn bộ, trong toàn bộ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có một dị loại riêng biệt, đó chính là tôi, là Kỳ Lân, vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.
Hắn lúc này lên xe, tiếng đóng cửa trầm thấp và động cơ Audi Q7 như con quái thú gầm rú vang lên. Vào thời điểm Tề Nhạc rời đi, nhìn qua kinh chắn gió thủy tinh Tiểu Lâu nhìn thấy gương mặt lạnh nhạt của Tề Nhạc. Không biết vì cái gì đột nhiên nội tâm của nàng rất đau.
- Cậu, con...
Tiểu Lâu nghe tiếng động cơ chạy đi xa thì âm thanh của nàng lại khàn khàn.
Xương Kiệt an ủi:
- Chuyện này không thể trách con được, dù sao dùng thân phận của con hiện giờ khó tránh khỏi sẽ nghi ngờ cái gì đó. Cậu nghĩ Tề tiên sinh cũng không phải là người bụng dạ hẹp hòi đâu, sau này có cơ hội cậu sẽ giải thích với anh ta là được.
...
Hy Lạp, Athen.
Sau khi đợi cả buổi cửa mới mở ra, thời điểm Tề Nhạc nhìn thấy người ở trước mặt liền giật mình cả kinh, đó là một người trẻ tuổi, trẻ tuổi là do Tề Nhạc cố gắng quan sát gương mặt của người này, bởi vì người này không lớn hơn Điền Thử bao nhiêu và thân cao không kém gì Xương Kiệt, nhưng so với một Xương Kiệt cơ bắp thì hắn kém xa. Thân thể mập mạp của hắn đứng chắn cả cái cửa và làn da rất trắng, mái tóc dài năm tấc và ở giữa là hình mào gà, lọn tóc nhuộm thành màu vàng, tên mập mập này nhìn thế nào cũng giống một viên thịt, có lẽ nguyên nhân quá béo nên mặt của hắn chảy xệ xuống, đôi mắt nhỏ dưới sự chen chút của thịt mỡ nên khó mà mở to ra, trong đôi mắt xuất hiện hào quang hèn mọn bỉ ổi, dưới cái mũi là hai cái ria mép nhỏ dài khiến hắn nhìn lớn hơn so với tuổi thật của mình.
Ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc, mập mạp buồn bã ỉu xìu nói:
- Làm gì? Mới tới à. Chó má, lão tử đã nói qua không cho người nào đi tới nơi này, chẳng lẽ anh không sợ bị lây bệnh à?
Tề Nhạc nhíu mày, tiến lên trước một bước đẩy tên mập mạp này đi vào phòng của mình, vừa vào cửa, thiếu chút nữa Tề Nhạc bị không khí không sạch sẽ này làm ngất xỉu tại chỗ, dựa vào, không hổ là cầm tinh heo a, địa phương hắn ở cũng chẳng khác gì chuồng heo cả. Trong phòng khắp nơi đều là quần áo bẩn, tàn thuốc đầy đất và khói bụi phủ khắp nơi, nếu so sánh hành lang đầy rác rưởi với căn phòng này có thể được gọi là phòng sát khuẩn của bệnh viện.
- Đây là chỗ anh ở sao?
Tuy Tề Nhạc từng ở trong tầng ngầm nhưng chỗ của hắn ở còn tốt hơn chỗ của tên mập mạp này nhiều.
Mập mạp bĩu môi quát:
- Mẹ kiếp, lão tử không có mời người tới, xéo đi.
Tề Nhạc nhìn qua tên mập mạp này một lượt từ trên xuống dưới, thằng này mặc cái quần cộc lớn và bộ dáng chắc chắn cả tháng chưa tắm rửa gì, trên áo của hắn có không ít dấu dầu mỡ vì hai tay liên tục chà vào bụng. Từ trên người của hắn Tề Nhạc cảm giác được khí tức sa đọa. Nhưng hắn cũng không vì hình tượng của tên mập này mà khinh bỉ hay khinh thường người ta. Dù sao trước khi trở thành người của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hắn chỉ là một tên côn đồ mà thôi.