Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 827 : Thực Vật Hồn báo ân (1)

Ngày đăng: 21:30 22/04/20


Thiên Hồn hỏi:



- Chuyện gì đã xảy ra?



Thực Vật Hồn nhìn qua Tề Nhạc thần bí nói:



- Đây là bí mật. Tôi có một thỉnh cầu cần nói với đội trưởng.



Thiên Hồn lúc này mới kịp phản ứng, nói:



- Trời ạ! Thực Vật Hồn, cô thật sự nói chuyện được rồi. Tề Nhạc, anh là thần tiên sao?



Tề Nhạc chỉ nhún nhún vai nhưng không nói thêm cái gì. Thực Vật Hồn mân mê cái miệng nhỏ nhắn nói:



- Đội trưởng, anh có nghe tôi nói chuyện hay không thế!



- À? Cô nói cái gì?



Thiên Hồn ngơ ngác nhìn qua Thực Vật Hồn, tuy thực lực của hắn không

kém nhưng nhìn qua dung nhan tuyệt mỹ của Thực Vật Hồn vẫn có chút ngẩn

người, dù sao đây là chiến hữu của hắn a! Hắn còn chưa nhìn thấy gương

mặt vui vẻ của Thực Vật Hồn như bây giờ.



Thực Vật Hồn nói:



- Tôi tiến vào Viêm Hoàng Hồn đã không ít năm, từ năm anh phát hiện tôi có năng lực khống chế thực vật tôi liền trở thành một phần tử của Viêm

Hoàng Hồn. Tôi một mực không có nói ra chuyện này nhưng hiện tại tôi

cũng có năng lực nói chuyện rồi. Tôi thật sự chán ghét sinh hoạt chỉ có

chém giết thế này, đội trưởng, anh có thể giúp tôi giã từ cuộc sống này

không, tôi muốn rời khỏi Viêm Hoàng Hồn để làm một người bình thường.



Thiên Hồn giật mình nói:



- Cái gì? Cô muốn thoát ly tổ chức sao? Như vậy sao được, cô cũng biết

hiện giờ cô chính là vương bài của Viêm Hoàng Hồn đấy. Nếu cô đi thì tôi làm sao báo cáo với cấp trên đây.



Thực Vật Hồn quật cường nói:



- Dù sao tôi bỏ qua. Tôi đã quyết định và chuyện làm thế nào sẽ do đội

trưởng giải quyết. Tôi đã lập không ít công lao cho quốc gia mà hiện giờ cái gì tôi cũng không cần, chỉ muốn tự do của mình chẳng lẽ cũng không

được sao?
tinh thần lực cường đại vẫn làm hắn nhớ được đường đi a, Hắn đi ra ngoài không sai một ly nào.



Cơ Đức nhìn qua Thiên Hồn xong rồi vội vàng đuổi theo, hắn cũng không hy vọng Tề Nhạc gặp được những thành

viên Viêm Hoàng Hồn chưa gặp mà xảy ra xung đột. Hiện tại khí tức lạnh

như băng của Tề Nhạc đáng sợ như thế, có trời mới biết mấy gia hỏa ngăn

cản đường đi của Tề Nhạc sẽ xảy ra chuyện gì.



Nhìn qua Tề Nhạc rời đi, Thiên Hồn nhìn Thực Vật Hồn cười khổ nói:



- Cô đã gây phiền toái cho tôi rồi.



Thực Vật Hồn mỉm cười, nói:



- Đội trưởng, anh biết sao tôi rời đi không?



Thiên Hồn sững sờ, nói:



- Không phải cô đã nói ghét sinh hoạt chém chém giết giết rồi sao?



Thực Vật Hồn cười nói:



- Nhưng mà nhiệm vụ hàng năm của tôi không nhiều lắm a! Tôi rời khỏi

nơi này kỳ thật nguyên nhân chỉ có một. Vừa rồi ở trước mặt Tề Nhạc ca

ca khó nói ra mà thôi.



Thiên Hồn kinh ngạc nói:



-

Là cái gì? Tôi còn không nghĩ ra vì nguyên nhân gì mà cô lại rời khỏi

nơi này a. Thực Vật Hồn, cô ở trong Viêm Hoàng Hồn chúng ta là người

được sủng ái nhất a. Tất cả mọi người đối đãi với cô như em gái đấy, cô

cam lòng rời khỏi chúng tôi sao?



Vành mắt Thực Vật Hồn đỏ lên, nói:



- Tuy tôi không bỏ được nhưng tôi có nơi cần phải đi, tôi cần phải báo ân a.



Nhìn qua bộ dáng của Thực Vật Hồn thì lúc này Thiên Hồn giật mình, hào

quang trong mắt chợt lóe sáng, đắng chát lúc trước đã biến mất mà chuyển biến thành hưng phấn.