Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Chương 828 : Thực Vật Hồn báo ân (2)
Ngày đăng: 21:30 22/04/20
- Đúng vậy a! Nhân vật trọng yếu như Tề Nhạc chính là nhân vật Viêm
Hoàng Hồn chúng ta bảo vệ a. Tôi nghĩ cô rời khỏi nơi này không có vấn
đề gì đâu.
Tề Nhạc đi cùng Cơ Đức ra khỏi tòa cao ốc, Cơ Đức cười khổ nói:
- Sư phụ, ngài không thể nói chuyện uyển chuyển một chút được sao? Dù
sao Thiên Hồn đội trưởng là nhân vật hết sức quan trọng trong Viêm Hoàng Hồn a, ngài phải biết rằng quốc gia quyết định như vậy là phi thường
bất đắc dĩ. Mỗi một thành viên tiến vào Viêm Hoàng Hồn đều phải đồng ý
chuyện này, cho nên...
Tề Nhạc phất phất tay, nói:
- Tôi cũng biết quốc gia có khổ tâm của mình nhưng tôi không quen nhìn
như vậy mà thôi, bất cứ chuyện gì cũng không phải có một phương pháp
giải quyết, không phải sao? Được rồi, không cần nhiều lời nữa, chuyện
lúc trước tôi nói với anh thì anh nên suy nghĩ kỹ càng. Sau khi nghĩ kỹ
thì đi tới biệt thự Long Vực tìm tôi, tôi có việc nên đi trước đây.
Vừa nói không đợi Cơ Đức mở miệng nói chuyện thân thể Tề Nhạc đã tiêu
thất vào hư không. Ngay lúc hắn biến mất tinh thần lực của hắn sinh ra
chấn động ảnh hưởng tới người chung quanh nhìn thấy hắn, tất cả những
người nhìn thấy cảm thấy đầu óc choáng vàng chờ bọn họ tỉnh táo lại Tề
Nhạc đã sớm biến mất không thấy gì nữa.
Những hư tổn trên Kỳ
Lân Ẩn đã khôi phục lại, tuy không thể thi triển Thiên Ky Bách Biến
Tuyền Ki Giới Pháp nhưng hiệu quả tàng hình đã khôi phục. Phiêu phù ở
giữa không trung Tề Nhạc bay nhanh tới phi trường, dùng tốc độ phi hành
nhanh chóng nên vài phút sau đã đi tới phương đông của Kinh Thành. Tuy
con mắt không nhìn thấy nhưng Tề Nhạc đem tinh thần lực phóng thích ra
và Lục Thương Băng không có phát sinh quan hệ chính thức, nhưng khi gặp
báo nữ dục vọng của Tề Nhạc thật lại tràn ngập cảm tình. Hoặc là nói dục vọng của hắn và thương tiếc dung hợp với nhau.
- Thương
Băng, em không cần liều mạng và sau này không cần phải như vậy, em bây
giờ đã tăng lên cấp bậc phó cục trưởng rồi đấy, nói như thế nào cũng có
cán bộ cấp phó phòng. Nếu mỗi nhiệm vụ em đều cầm súng lao lên trước làm gương cho thủ hạ là không được, đây không phải là hổ thẹn của nam nhân
chúng tôi sao?
Trong xe một âm thanh nam nhân vang lên, trong âm thanh của hắn mang theo vài phần sủng ái và trách móc.
- Chuyện của tôi không cần anh quan tâm, tôi đã sớm nói tôi là tôi và
anh là anh, giữa chúng ta không có bất cứ quan hệ nào khác. Chẳng lẽ
thời điểm chấp hành nhiệm vụ tôi không thể xông về phía trước làm gương
cho cấp dưới sao? Lãnh đạo chính là như vậy đấy.
Nói tới chỗ này đột nhiên xe cảnh sát dừng gấp lại ở ven đường.
- Được rồi, anh xuống xe đi, tôi có nhiệm vụ cần chấp hành, anh nên bắt taxi quay về đi.
Nam nhân cười khổ nói:
- Thương Băng, chúng ta quen nhau một đoạn thời gian rồi chẳng lẽ cô
không biết tâm ý của tôi sao? Vì sao cô không cho tôi một cơ hội chứ?
Bất luận từ mọi phương diện nào mà nói chúng ta rất xứng đôi a.
Lục Thương Băng thản nhiên nói:
- Xứng hay không cũng không phải anh nói là được, tôi đã sớm có bạn trai và lần trước anh cũng gặp rồi đấy.