Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính AV
Chương 39 :
Ngày đăng: 03:57 19/04/20
Editor: Cửu Vỹ Hồ
Trở về trong nhà Thiên Thảo dùng điện thoại bàn thử gọi vào di động của mình thì thấy quả nhiên không thể liên lạc được. Dựa vào, số điện thoại bị khóa hẳn là phải cầm chứng minh thư đi tổng đài yêu cầu, chẳng lẽ lại là Tân Xuyên? Hắn làm vậy làm gì a!
Nghĩ vậy Thiên Thảo bèn lấy điện thoại bàn gọi cho Tân Xuyên, nhưng đối phương luôn luôn không tiếp, điều này làm cho cơn tức của Thiên Thảo càng lớn hơn nữa, nàng hùng hổ ngồi ở sofa chờ Tân Xuyên trở về lĩnh phạt.
Rốt cục chờ được đến khi Tân Xuyên về nhà, Thiên Thảo một bụng khó chịu vừa định chất vấn hắn, Tân Xuyên lại nhanh trước một bước bộ dạng vân đạm phong khinh nói với nàng “Hôm nay ta giúp ngươi đi yêu cầu khóa điện thoại”
"Giúp ta?" Thiên Thảo há to miệng: "Ta bao giờ thì nhờ qua ngươi làm việc này!"
"Tức giận sao?" Tân Xuyên ôm lấy bả vai Thiên Thảo hôn nhẹ lên gò má của nàng “Ngươi sau này không đi làm, vậy nên không cần liên lạc với những người đó làm gì nữa. Hơn nữa ở trường học ngươi gặp nhiều chuyện rắc rối như vậy, ta cũng không muốn những người nhàm chán nào đó lại đến quấy nhiễu sinh hoạt của chúng ta”
"Chỉ vì như vậy?"
"Ân."
"Vậy tại sao ngươi không nói trước với ta?!"
"Ta không nghĩ tới ngươi lại để ý như vậy." Tươi cười trên mặt Tân Xuyên dần dần nhạt đi, gương mặt mang theo chút cảm xúc oán trách “Thiên Thảo, vì sao ngươi còn muốn liên lạc với những người đó làm gì a, ta nghĩ ngươi chỉ cần có ta một người bên cạnh là đủ rồi”
"Vì sao những ca khúc ngươi lựa chọn đều là những khúc u buồn a, Nghiêm Húc, trận chung kết ngươi nên đổi một khúc tươi mới, vui vẻ hơn." Thiên Thảo cùng Nghiêm Húc hai người vừa nói chuyện vừa bước vào hội trường: "Ta nghe Nguyễn Tây nói trận bán kết sẽ có thêm một đề mục, phải chọn ngẫu nhiên một loại cảm xúc trong số trầm tư, ảo tưởng, trang nghiêm, bi thương, khôi hài, lãng mạn, trào dâng cùng hào hùng để diễn tấu. Ở nhà ngươi đã luyện qua chưa?"
"Yên tâm, lần này ta nhất định có thể thắng."
Thiên Thảo gật gật đầu, dù sao ở trận đấu vòng loại nàng cũng chưa thấy có ai có khả năng là đối thủ của Nghiêm Húc, nếu như hôm nay không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì hắn nhất định có thể thuận lợi vào vòng trong
Ngay lúc hai người đi về phía sau hậu trường, Thiên Thảo nhìn qua lan can cầu thang ngoài ý muốn thấy được lão giám khảo lần trước cho Nghiêm Húc điểm 0, hắn đang đứng trong góc nói chuyện cùng một nữ nhân. Thiên Thảo cũng không quá chú ý, kéo tay Nghiên Húc đi thẳng về phía trước, lại phát hiện hắn đứng im tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm nữ nhân kia.
"Ngươi nhìn cái gì vậy?..." Thiên Thảo vừa mở miệng liền bị Nghiêm Húc bưng kín miệng, hắn lấy tốc độ cực nhanh ôm lấy nàng núp sau bức tường lớn ở góc thang lầu. Thiên Thảo ngạc nhiên lại liếc nhìn qua vị trí hai người đang trò chuyện kia, rốt cục biết vì sao hắn lại làm ra hành động kỳ lạ như vậy, bởi vì người đang cùng lão già kia nói chuyện chính là cô cô của hắn.
Từ đây có thể thấy được, hai người kia nói chuyện hết sức dè dặt cẩn trọng, giống như có bí mật gì đó rất trọng đại. Vị trí Thiên Thảo và Nghiêm Húc đang đứng vẫn là cách bọn họ có chút xa cho nên dù dựng thẳng lỗ tai lên nghe ngóng vẫn không nghe được gì.
Rốt cục, lão nhân cùng Nghiêm Húc cô cô nơi đó giống như bàn bạc xong, Nghiêm Húc cô cô lấy từ trong túi ra bọc gì đó bọc bằng giấy báo đưa cho lão giám khảo, lão ta vui vẻ nhận lấy đem nó cho vào túi áo của mình
Kia là cái gì? Thiên Thảo trợn tròn mắt. Cái bọc hình chữ nhật mềm mại lại có thể gấp lại được gợi lên cho nàng vô số ảo tưởng… chẳng lẽ là tiền?
_________________