Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính AV
Chương 81 : Ngoại truyện (1)
Ngày đăng: 03:57 19/04/20
Edit: Tiểu Lăng
Beta: Rinnina
Khóe mắt Hữu Lệ giật giật, khóe miệng cũng giật giật theo, cô kéo Nghiêm Húc vào một góc: “Họp lớp với nhau… mà cậu mang con nhà đồng nghiệp tới làm gì!”
“Không phải là con đồng nghiệp, là con gái của một tiền bối.”
“Không phải cũng là đồng nghiệp à!”
Nghiêm Húc im re: “Cô ấy còn là bạn gái của tôi.”
Hữu Lệ: “… Cậu, cậu… được! Biết cua gái lẹ quá ha! Lại còn gây vạ cho con của đồng nghiệp! Cô bé trưởng thành chưa? Tên nghiệt súc này!”
Nghiêm Húc: “… Cảm ơn.”
Đầu trọc quàng vai Nghiêm Húc: “Lợi hại ghê ha ~”
Hữu Lệ trừng đầu trọc, tên kia lập tức im lặng: “Ôi ôi bớt giận! Bà xã à, anh đang nói… ôi chà, quả nhiên Nghiêm Húc của chúng ta đã trưởng thành rồi!”
Cuối cùng Hữu Lệ cũng bày tỏ sự đồng ý: “Ừ, em còn tưởng cậu ta sẽ tự nhịn chết mình.”
Nghiêm Húc: “…”
Trở về KTV, Thiên Thảo đang chơi oẳn tù tì với đám cán sự học tập, quên cả trời đất. Nghiêm Húc nhấc chai rượu để cạnh cô xuống: “Lại uống rồi.”
“Em đang vui ~… Anh hiểu không!” Thiên Thảo liếc mắt đưa tình với Nghiêm Húc, Nghiêm Húc biết cô vui vì nhìn thấy người quen hồi trước, bèn yên lặng uống hết nửa bình rượu của cô, sau đó để lại chỗ cũ.
Thiên Thảo kéo Hữu Lệ: “Nào nào nào, cùng tôi hát “Một người tựa mùa hạ, một người như mùa thu”* nào!”
(*) một bài hát do ca sĩ Phạm Vỹ Kỳ (Christine Fan) thể hiện
“À, ok.” Nội tâm Hữu Lệ: Ồ, cô bé này hòa đồng thế! Không hổ là người có thể đoạt Nghiêm Húc vào tay!
Lời ca: Lần đầu tiên gặp mặt nhìn bạn còn không vừa mắt, ai ngờ về sau tình cảm lại thân thiết đến thế…
Oa, nhất định cô bé này cố ý! Biết lần đầu tiên mình thấy cô thì đã ngứa mắt! Hữu Lệ liếc Thiên Thảo, Thiên Thảo cũng liếc Hữu Lệ, Hữu Lệ chuyển ánh mắt tạo thành vẻ đẹp lạnh lùng cao quý, Thiên Thảo chuyển ánh mắt thành… mắt con mèo trong “Mái ấm của Chi”* ==
(*) “Mái ấm của Chi” hay “Chi’s Sweet Home”: một manga của Konami Kanata, được đăng trên tạp chí từ năm 2004. Chuyển thể thành anime vào năm 2008, được sản xuất bởi hãng phim Madhouse.
Giả vờ ngây thơ là rất đáng xấu hổ đó!
Sau đó…
Trong lòng Thiên Thảo bỗng dưng muốn cảm thán, CMN, đây mới gọi là làm tình chứ.
Bởi vì yêu, bởi vì thích, nên mới làm, có thể đi càng sâu hơn, cảm nhận lẫn nhau, khảm nhau vào sâu trong cơ thể mình.
Làm tình, là để kết nối với nhau, để người đó thành một phần của cơ thể mình.
Thời gian dần trôi, Thiên Thảo cảm thấy đỡ đau hơn, trong cơ thể dần dần sinh ra ham muốn rõ ràng. Tránh để Nghiêm Húc phải nhịn, cô nói với anh: “Em đỡ rồi, nhanh một chút đi.”
“Ừ ừm…” Nghiêm Húc đang hút ngực Thiên Thảo, nghe cô nói vậy, bắt đầu tăng tần suất, thọc từng phát vào trong người Thiên Thảo. Ban đầu còn có sâu có cạn, chín cạn một sâu rồi lại ba cạn hai sâu, nhưng cuối cùng không thể nhịn nổi nữa, thành trạng thái mỗi phát đều đẩy đến lút cán, cắm vừa nhanh vừa sâu.
Ham muốn và đau đớn cùng tồn tại, Thiên Thảo cảm thấy như có hai tầng lửa băng chồng lên nhau trong cơ thể mình. Nhưng mỗi khi Nghiêm Húc hỏi cô có chịu được hay không, cô tự động bỏ qua đau đớn, nói là rất dễ chịu. Bởi vì lần làm tình này, hoàn toàn không phải hiến tế lần đầu của mình, mà là để kỷ niệm ngày cô và anh đến với nhau. Cô muốn cố hết sức thỏa mãn anh.
Làm đến lúc cuối cùng, Thiên Thảo thật muốn ói, có phải do Nghiêm Húc cấm dục lâu quá, đã lâu không phát tiết ham muốn ra không, vì sao xong một lần rồi lại làm lần nữa, bắn hết vào trong cơ thể cô rồi mà vẫn còn đang làm.
Cho nên, cấm dục lâu, tinh dịch cũng sẽ nhiều hơn ư?
Rốt cuộc, sau mấy tiếng, vật lớn siêu cứng đó cũng chiến đấu xong. Thiên Thảo rất muốn nói với Nghiêm Húc, cả người em đau quá, đều do anh đó.
Đương nhiên là cô không nói ra miệng, chỉ ghé vào lòng Nghiêm Húc lẩm bẩm, nói bị anh làm mệt quá, chân tê hết cả rồi… vân vân và vê vê.
“Để anh tắm cho.” Nghiêm Húc nhìn vết máu trên ga giường, đau lòng, đưa tay bế Thiên Thảo dậy, đặt vào bồn tắm trong phòng tắm, sau đó tỉ mỉ tắm cho cô.
Thiên Thảo sờ bờ môi hơi sưng, nghĩ, may mà Nghiêm Húc không có thói quen trồng dâu trên người cô, nếu không người cô đã xanh xanh tím tím không nhìn nổi rồi. Lúc làm vừa rồi, Nghiêm Húc cũng không cố ý trồng dâu trên người cô, chỉ hôn ở ngực rất lâu, nên trên đó thình lình xuất hiện hai vết đỏ.
“Nghĩ gì thế.” Nghiêm Húc nhìn môi Thiên Thảo, nói: “Sao lại sưng lên rồi?”
“… Do anh mút đó.”
“Anh dùng sức lắm à?...”
“Anh nói xem.” Thiên Thảo nằm trong bồn tắm: “Xem anh tàn phá em thành thế nào rồi nè, không mau hầu hạ em đi.”
Nghiêm Húc dừng một chút: “Không thì chúng ta tắm cùng nhau đi.”
Thiên Thảo cảnh giác: “Anh định làm gì nữa?”
“Hầu hạ em chứ làm gì.”
Bùm bùm, vịt rơi xuống nước, sau đó… Vịt Nhỏ đi tìm Tiểu Thủy (nước) chơi.
Trở thành chú vịt chỉ thuộc về mình em, chỉ phục vụ cho mình em.