Sổ Tay Trùng Sinh

Chương 83 : Tình địch gặp nhau, hết sức đỏ mắt (I)

Ngày đăng: 11:39 30/04/20


Sau khi Úy Ương đến, Đồng Đồng càng lo lắng hơn, cô cong môi vô cùng kiêu ngạo, chui vào ngực Úy Ương không ngừng cọ quậy, lúc thì sờ sờ lúc thì cọ cọ, không chịu ngoan ngoãn.



Úy Ương thấy không có cách nào ngăn cô, trong này lại có hai người ngoài, khó mà nói gì nên vỗ nhẹ lên mông cô, gương mặt Đồng Đồng lập tức đỏ lên, không hề động đậy nữa.



Sau khi bàn bạc ăn gì xong, bốn người định đi, mặc kệ hai chị em Khổng gia.



Mà trước mặt Đồng Đống và Úy Ương, hai chị em Khổng gia không dám càn rỡ quá mức, tuy IQ hai cô không cao nhưng cũng nhìn ra được ai mới là người chân chính làm chủ.



Đồng Đồng thì các cô còn có thể lấy thân phận chị gái để xoi mói, nói này nói nọ, nhưng với Úy Ương và Đồng Đống thì không được.



Hơn nữa hai cô đều muốn để lại ấn tượng tốt với Úy Ương cho nên không thể nói gì nữa. Chỉ có thể trơ mắt nhìn họ đi, trong ngực lại vô cùng không cam lòng.



Đồng Đống vốn không quan tâm đến các cô, Đồng Đồng ngại quan hệ thân thích nên khách khí chào hỏi, hiện tại thì tốt rồi, các cô đã chọc cho Đồng Đồng xù lông, sao còn có thể phản ứng với các cô?



Nghĩ đến đây, Khổng Đình Đình không nhịn được liếc nhìn Khổng Phương Phương, đều tại người chị họ heo này, nếu không mọi chuyện sẽ đến nước này sao? Bây giờ thì phải làm thế nào để đạt được mục đích?



Tuy Khổng Đình Đình hiểu rõ tình hình này nhưng chưa đủ thông minh để giải quyết, cho nên nhìn đám người Đồng Đồng ra khỏi phòng tiếp khách, trong lòng tiếc nuối nhưng không còn cách nào, chỉ có thể về trước, sau này lại nói.



Khổng Đình Đình âm thầm thề, sau này cô đến tìm Đồng Đồng hoặc anh họ thì tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không đi cùng Khổng Phương Phương!



Đồng Đồng trước đó còn ghen đến khó chịu, bây giờ lại đến lượt Lục Tiểu Lâm. Cô trừng mắt nhìn người phụ nữ mặc bộ váy màu xanh dương nhạt cách đó không xa, hận đến ngứa ngáy, không nhịn được liếc nhìn Đồng Đồng.
Gặp mặt mới phát hiện cô ta là một đối thủ mạnh... Lục Tiểu Lâm căng thẳng nhìn Đồng Đống, xác định mặt anh không biểu lộ cảm xúc gì mới thở phào nhẹ nhõm.



Trong lòng Lục Tiểu Lâm tin tưởng: Không sao, tâm của anh vẫn thuộc về anh, không sao, người phụ nữ Trần Ấu Thuần tuyệt đối đừng hòng cướp anh đi!



Mắt nhìn của anh có kém đến mấy cũng sẽ không coi trọng Trần Ấu Thuần đi?



Đối với sự thăm hỏi ân cần của Trần Ấu Thuần, Đồng Đống chỉ hơi gật đầu một cái, giống như đáp lại lời chào hỏi của bất cứ nhân viên bình thường nào.



Anh vẫn có ấn tượng với Trần Ấu Thuần, dù sao trước đây Đồng Đồng cũng dùng thủ đoạn để anh sa thải cô ta.



Cho nên, đương nhiên anh cũng nhìn ra được Trần Ấu Thuần có ý đồ với mình. Nhưng Đồng Đống không hề không yên lòng, bởi vì đây không phải lần đầu anh gặp người phụ nữ như thế, với những đóa hoa đòa nát vụn như vậy, anh chỉ có một phương thức xử lý: Nếu đối phương an phận thủ thường, anh có thể xem như chưa có gì xảy ra, nhưng nếu đối phương không biết tốt xấu sử dụng thủ đoạn với anh, vậy đừng trách anh lãnh khốc vô tình.



Đương nhiên, loại chuyện này vĩnh viễn anh cũng sẽ không nói với Đồng Đồng, cô chỉ cần vui vui vẻ vẻ sống là được rồi.



Không có được sự đáp lại của Đồng Đống, Trần Ấu Thuần hơi xấu hổ nhưng vẫn bình tĩnh ngại ngùng mỉm cười.



"Tổng giám đốc muốn đi ăn trưa sao? Không biết tổng giám đốc muốn đi đâu ăn ạ?"



Đi đâu cần phải nói cho cô sao?! Dưới đáy lòng Lục Tiểu Lâm rú lên điên cuồng, theo bản năng lùi về sau, một tay nắm được tay áo Đồng Đống.