Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược

Chương 85 : Giải cứu

Ngày đăng: 02:50 19/04/20


Trong căn phòng nhỏ hôi hám, mùi ẩm móc hôi hám đầy gián và chuột chạy ngang qua người, cô bị bọn chúng trói tay chân lại cho dù kinh sợ cũng không thể làm gì bọn chúng. Hai ngày qua bọn chúng không cho cô ăn uống, toàn thân cô mệt lả không còn chút sức lực. Hiện tại dù không bị trói, có thoát ra cũng không còn đủ sức mà chạy thoát.



Cánh cửa phòng mở ra, cô có chút hoảng hốt nép mình vào bức tường phía sau lưng, lần đó nghe bọn chúng muốn đưa cô đi bán, biết là chạy không thoát, trong lòng đã hiện hữu một ý chí tự sát để không thẹn với lòng.



- Mang cô ta đi. - Giọng nói quen thuộc của người phụ nữ kia vang lên, Ngọc Hân ngước mắt nhìn về phía cửa, mấy ngày qua cuối cùng người muốn hại cô đã xuất hiện.



- Tôi với bà không thù oán, vì sao lại sai người hại tôi? - Cô đã nhiều lần lí giải cũng nghĩ không ra, mẹ của Trí Văn lần đo tiếp xúc là một người nho nhã… dù không thích cô nhưng vẫn không dùng lời lẽ khiếm nhã, cô không tin bà ấy làm như vậy.



Mẹ Minh Minh bật cười thành tiếng, bước một bước đến trước mặt nơi Ngọc Hân đang bị trói chặt, bàn tay bóp lấy gương mặt xanh lên, làn môi khô đi vì thiếu nước. Ánh mắt hung tợn kia nhìn cô bờ môi nhếch lên: “Xuống dưới đó mà hỏi diêm vương.”



Cô sống trước nay đều không muốn gây thù với ai, người đàn bà này lại nhất quyết muốn ra tay giết cô.



- Chị, không phải chị nói cho bọn em vài ngày nữa? - Một tên đi vào bên trong nói. - Đã có người đặt hàng, chỉ cần vận chuyển đi là xong xuôi mọi việc.



- Đêm dài lắm mộng, bọn mày không ra tay thì tao sẽ tự ra tay. - Bà ta bấm nút trên tay một con dao bấm, hướng về phía Ngọc Hân. - Mày không làm gì sai cả, chỉ là sự tồn tại của mày khiến kế hoạch của tao đi sai hướng… có chết cũng đừng trách tao, kẻ đáng trách chính là thằng nhóc Uy Phong.



Cô không quan tâm con dao trên tay bà ta sắc bén ra sao, nghe bà ta nhắc đến cái tên Uy Phong vô cùng kì lạ. Vì sao chuyện này lại liên quan đến Uy Phong, kế hoạch của bà ta là gì… liệu có nguy hại đến anh hay không?



*************



Trên chiếc xe hơi màu đen sáng bóng, Uy Phong mặc trên người bộ quần áo màu đen sát thủ, anh thắng xe lại trước một con hẻm nhỏ không một bóng người qua lại, mang một chiếc khẩu trang màu đen che đậy đi gương mặt lạnh như tiền, trên tay cầm một khẩu súng ngắn. Phía sau là hoàng loạt chiếc xe khác thắng lại… nhanh chóng theo phía sau anh.



- Uy tổng, mục tiêu đã xác định, bọn chúng có khoảng 10 tên, một người phụ nữ vừa bước vào trong. - Một tên được cử theo dõi nhanh chóng đến báo. - Vì bọn chúng đang có con tin nên chúng ta không thể manh động.



Uy Phong nhìn qua sơ đồ căn nhà được phát thảo trên giấy, ánh mắt đầy sự dò xét.



- Cậu giả làm nhân viên bảo trì điện đến, nhất định phải tóm được một tên. - Uy Phong nói.



Quả nhiên, nghe nói đến đường điện có vấn đề có thể phát nổ, tên côn đồ kia cũng có chụt chột dạ mà đi theo người của Uy Phong ra ngoài để kiểm tra, không ngờ bị một cước mà ngã gục xuống chân.



- Nói… con tin nhốt ở đâu? - Uy Phong tung một đấm khiến hắn ngã nhào xuống đất.



- Đừng đánh… đừng đánh… cô ta bị nhốt ở căn phòng lầu 1. - Hắn ta nhận được một cú đấm đầy lực của Uy Phong mà đau đớn nói.



Uy Phong bước tới, dùng sức mạnh ở bàn tay mà bop1 lấp gương mặt hắn ta…



- Ai sai tụi mày bắt cô ta? - Uy Phong hét.



- Tôi không biết… tôi chỉ làm theo lời đại ca, còn người phụ nữ ra lệnh cho chúng tôi, tôi thật sự không biết là ai?



Uy Phong hất tên côn đồ kia ngã nhào xuống đất, sau đó đứng lên phủi bàn tay mình liền quay qua bọn người của mình mà nói: “ Tên này có súng thì chắc chắn bọn chúng cũng có vũ khí vì vậy mọi người phải hết sức cẩn thận. Còn nữa… nếu bọn chúng mang con tin ra uy hiếp, nhất định chiều theo ý chúng rõ chưa.”


- Ngày mai ư? - Cô khẽ nói.



- Với vết thương thế này, xem ra em không đi được rồi. - Trí Văn nhìn vết thương của Ngọc Hân mà nói. - Vào trong thôi, anh đã nói với cậu ta rằng em đang ở chổ anh rồi… không cần quá khẩn trương vì chồng người khác như vậy.”



Nói rồi là tốt, cô lắc đầu nói: “Chỉ là không muốn nợ anh ấy quá nhiều.”



************************



Sau khi vết thương lành lặn, Uy Vũ quay về biệt thự nhà họ Uy thì cảm thấy không khí bên trong nhà vô cùng lạnh lẽo đến đáng sợ, chỉ có một mình Ngọc Diệp là vẫn vui vẻ tươi cười bám theo anh mãi.



- Anh Vũ, mấy hôm nay anh đi đâu? - Ngọc Diệp tra hỏi.



- Anh đi đâu phải báo em à. - Uy Vũ hững hờ đáp, bước chân vào phòng.



Ngọc Diệp không tha len người chạy vào phòng Uy Vũ: “Bạn gái hiện tại của anh là ai?”



- Con nít, mau cút ra ngoài. - Uy Vũ xua đuổi.



- Là chị diển viên chảnh chọe hay bà chị xấu xí khờ khạo. - Ngọc Diệp lại hỏi.



- Anh nói cho em biết, nếu em không dẹp ngay cái club nhảm nhí gì đó của em… anh sẽ… anh sẽ… nói cho cả cái clbu ấy biết con bó hội trưởng mà bọn chúng tôn thờ chỉ là một đứa con nít vắt mũi chưa sạch… còn chưa có tấm bằng tiểu học.



Thua keo này ta bày keo khác, Ngọc Diệp không cải lại liền bĩu môi xấu xí chạy đi ra khỏi phòng Uy Vũ.



- Nhưng… bà chị xấu xí ấy chắc bị loại trừ rồi nhỉ. - Ngọc Diệp quay lại nói.



- Chuyện gì nữa? - Uy Vũ lạnh lùng nói.



- Một thành viên của em thông báo nhìn thấy bà chị xấu xí ở bang New York. - Ngọc Diệp lại cười khanh khách. - Vẫn phong cách hello kitty huyển thoại. - Nhìn vài Ipad mà nói



Uy Vũ nhíu mày… nhanh chóng tung cửa chạy ra cuối người xuống đối mặt Ngọc Diệp mà hỏi: “ Khi nào, bọn họ nhìn thấy cô ấy khi nào?” - Ánh mắt hướng vào Ipad mà xác nhận.



- Em… em không nhớ… vài ngày trước họ có chụp ảnh gửi em. À… có đây rồi… là hai ngày trước.- Ngọc Diệp nói.



Vâng, chưa bao giờ Uy Vũ lại thấy cái club của Ngọc Diệp lại hữu ích như vậy… Anh bật cười ôm Ngọc Diệp vào lòng mà nói: “Em gái ngoan của anh làm tốt lắm, em thích gì anh sẽ mua cho hết… Ngọc Diệp, em là đứa trẻ đáng yêu và thông minh nhất trên đời này.”



Ngọc Diệp đưa tay lên trán Uy Vũ, sau đó lắc đầu: “Không nóng, vậy có nghĩa là thần kinh có vấn đề rồi.”



Nói xong Ngọc Diệp mang Ipad quay về phòng mình, anh ấy tự dưng đối tốt với cô bé… cảm thấy có chút sợ hãi sẽ bị mưu hại.



Uy Vũ gọi điện: “ Tôi muốn đặt một vé đi New York sớm nhất."