Soán Đường

Chương 1 : Trịnh ngôn khánh

Ngày đăng: 02:23 22/04/20


Trịnh Đại Sĩ thời nhà Tùy nhận được chức Phiêu Kỵ tướng quân, bất quá chức Phiêu Kỵ Tướng Quân này thời nhà Tùy không giống như Phiêu Kỵ tướng quân thời kỳ Đông hán, Phiêu Kỵ tướng quân chỉ là một chức quan tứ phẩm mà thôi.



Mà con trai của Trịnh Đại Sĩ là Trịnh Nhân Cơ đảm nhiệm chức Thông Sự Xá nhân, phẩm hàm còn thấp hơn.



Bởi vậy có thể thấy được Huỳnh Dương Trịnh thị đích thực là đang suy vi.



Chỉ là Tị Thủy Quan cách Huỳnh Dương không xa, tên tuổi của Trịnh gia vẫn vô cùng vang dội.



Rõ ràng là thủ bị ở Tị Thủy Quan sau khi biết được Trịnh gia tới đây, lập tức phái người tới tìm hiểu.



Lý Kiến Quốc cũng không rõ ràng Ngôn gia thôn ở vị trí nào.



Nhưng khoảng cách từ đó tới Tị Thủy Quan hiển nhiên là khá xa, nếu muốn truy tra thì không có khả năng, vì vậy hai ngày sau, Trịnh Thế An sau khi điều tra không được liền cùng với Trịnh Đại Sĩ lên đường rời khỏi.



Năm Khai Hoàng, Tùy Đế với quản lý hộ tịch vô cùng nghiêm khắc.



Đặc biệt là những người ở trong thế gia môn phiệt càng đặc biệt được chú ý, thừa tướng Cao Dĩnh mấy lần đi tiến hành tổng tuần tra, quản lý hộ tịch nghiêm khắc, đương nhiên các thế gia vọng tộc muốn che giấu cũng không phải là một chuyện khó khăn, chỉ là Trịnh Thế An phục thị Trịnh gia, thân phận không giống như là nô bộc bình thường cho nên lúc hắn thu dưỡng Lý Kiến Quốc đương nhiên phải tiến hành hộ tịch, chỉ là ở trên giấy tờ, tên của Lý Kiến Quốc đã biến thành Trịnh Ngôn Khánh, đợi sau khi về Huỳnh Dương sẽ hoàn tất thủ tục.



Trịnh Ngôn Khánh.



Lý Kiến Quốc đã được đặt cái tên này.



Hắn biết rằng, từ giờ khắc này rở đi, hắn chính thức tiến vào thời đại này, từ nay về sau người ta sẽ gọi hắn là Trịnh Ngôn Khánh.



Từ Tị Thủy Quan tới Huỳnh Dương, thời gian cũng không quá dài.



Trịnh Thế An vì muốn nghe lệnh Trịnh Đại Sĩ cho nên để Trịnh Ngôn Khánh ở trên xe của từ mẫu.



Lại nói tiếp, mẹ con Từ Mẫu không có tư cách ngồi trên xe, sở dĩ bọn họ ngồi trên xe vì một lý do khác, chính là vì con của Trịnh Nhân Cơ, Trịnh Hoành Nghị, Trịnh Ngôn Khánh nằm ở trên tấm da hổ, nhìn Trịnh Hoành Nghị đang say ngủ, nhưng trong đầu của hắn không hề có nửa khắc nghỉ ngơi, liên tục suy tư về sự tình sắp xảy ra trong tương lai.



Nếu như hắn đoán không sai thì hiện tại là những năm cuối của Khai Hoàng.



Càng về cuối của Khai Hoàng chính là thời kỳ của hôn quân, Tùy Dương Đế Dương Nghiễm chấp chính.



Đợi cho đến khi Tùy Dương đế bị diệt vong thì hắn sẽ hơn hai mươi tuổi, lúc đó hắn tiếp nhận thế nào.




Chỉ là hiện tại hắn không có cách nào phản đối được.



Trong lòng Trịnh Ngôn Khánh đang thầm lo lắng thì thấy từ phía xa xa, một con ngựa trắng đã lao nhanh tới.



Lập tức một kỵ sĩ nhảy xuống trước chiến mã, bước nhanh tới trước mặt Trịnh Đại Sĩ.



- Thiện Quả, sao ngươi lại tới đây?



Trịnh Đại Sĩ kỳ quái cất tiếng nói:



- Ta nói sau khi ta rửa mặt xong sẽ đi qua Kinh Đường làm lễ bái tổ tiên, tại sao ngươi lại tới trước?



Nam tử này tuy ăn mặc theo kiểu sĩ phu.



Nhưng hình thể rất khôi ngô cường tráng, lộ ra một vẻ hùng cường.



Hắn hành lễ trước mặt Trịnh Đại Sĩ rồi nói:



- Thúc phụ, Quy Xương công nghe nói thúc phụ quay về nên muốn thúc phụ lập tức qua, có chuyện quan trọng cần bàn bạc.



Quy Xương công chính là con trai trưởng của Trịnh Dịch, tên là Trịnh Thiện Nguyện.



Trịnh Đại Sĩ khẽ giật mình, biết có đại sự liền vội vàng hỏi:



- Thiện Quả, tộc trưởng muốn ta qua, rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi?



Trịnh Thiện Quả tuy cố gắng hạ thanh âm xuống, nhưng Trịnh Ngôn Khánh vẫn nghe được đại khái.



Chỉ nghe hắn nói khẽ:



- Thúc phụ, Trường An truyền tin tới, Nguyên Phi mười ngày trước đã đi rồi.



Sắc mặt của Trịnh Đại Sĩ lập tức trở nên tái nhợt.