Soán Đường

Chương 1 : Có chuyện

Ngày đăng: 02:23 22/04/20


Trịnh Ngôn Khánh sau khi về mới biết được, Trịnh Thiện Quả này chính là nhi tử của huynh đệ Trịnh Dịch, nhờ quan hệ với Trịnh Dịch mà Trịnh Thiện Quả hiện tại đã trở thành Quang Lộc đại phu, địa vị còn cao hơn cả Trịnh Đại Sĩ.



Nhưng trước mặt Trịnh Đại Sĩ, Trịnh Thiện Quả chỉ là một vãn bối.



Cho dù hắn là một chi đích truyền nhưng đối mặt với tộc thúc nhất định phải cung kính.



Nguyên Phi trong lời của Trịnh Thiện Quả chính là chính thê của thái tử Dương Dũng.



Sử sách đời sau có viết, Dương Dũng thái tử tính tình rất ôn hòa hiền hậu, chỉ là rất xa hoa, tham luyến nữ sắc.



Đối với lời này, Trịnh Ngôn Khánh không quá tin tưởng.



Từ xưa đến nay, thắng làm vua, thua làm giặc, nhà Đường lấy được giang sơn của nhà Tùy dĩ nhiên là sẽ có một phen tô son trát phấn, Tùy Dương đế là vua vong quốc không khỏi sẽ bị chửi bới, năm đó Dương Dũng là con của Tùy Dương đế dĩ nhiên là sẽ bị nói xấu.



Dương Dũng không thích nguyên phi từa xưa đến nay hắn chỉ thích hầu thiếp.



Nguyên Phi xuất thân quý tộc làm sao chịu nổi sự vắng vẻ này, thân thể đau lòng, cuối cùng bị đột tử.



Huỳnh Dương Trịnh Thị đều ủng hộ thái tử Dương Dũng.



Tuy không biết chuyện Nguyên Phi chết đi sẽ xảy ra chuyện gì nhưng người nhà họ Trịnh đều cảm thấy không ổn.



Vợ của Tùy đế là Độc Cô hoàng hậu có tính cách là ghen tị đàn bà.



Năm đó Tùy Đế lập nghiệp, hơn phân nửa là được gia tộc của Độc Cô hoàng hậu ủng hộ cho nên hắn đối với Độc Cô hoàng hậu nói gì đều nghe nấy.



Dương Dũng tham luyến nữ sắc vốn không được Độc Cô hoàng hậu yêu mến.



Nguyên Phi lại là người mà Độc Cô hoàng hậu tuyển cho Dương Dũng, nàng chết đi tất nhiên sẽ dẫn đến sự xung đột giữa Độc Cô hoàng hậu và Dương Dũng.



Cho nên Nguyên Phi chết sẽ gây nên một trường rung chuyển.



Mà Trịnh gia phải phòng ngừa chu đáo, phân tích phán đoán để có lựa chọn chính xác.



Quy Xương Công Trịnh Thiện Nguyện mời Trịnh Đại Sĩ qua cũng là vì việc này.



Chỉ là đối với Trịnh Ngôn Khánh mà nói, Trịnh gia lựa chọn thế nào hắn cũ không tham dự.



Mấy ngày sau, Trịnh Ngôn Khánh đã nhận được hộ tịch, ngụ tại Trịnh gia.



Theo Trịnh Ngôn Khánh suy nghĩ, Nguyên phi chết đi, tranh đấu giữa Tấn vương Dương Nghiễm(Ở đây có thể phiên âm thành Dương Quảng hoặc Dương Nghiễm nhưng mình để là Dương Nghiễm) và Thái tử cũng sẽ mở màn.



Mà Trịnh gia ở giữa Dương Nghiễm và thái tử đang cân nhắc lựa chọn. Trịnh thị tộc trưởng Trịnh Thiện Nguyện chủ trương tiếp tục ủng hộ Dương Dũng, Trịnh Đại Sĩ và Trịnh Thiện Quả lại cho rằng, Dương Dũng chí lớn nhưng tài m ọn, lại xung đột với Độc Cô hoàng hậu, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, quan trọng nhất là Dương Dũng tuy phụ tá Dương Kiên làm việc nhưng uy vọng lại không bằng Tấn vương Dương Nghiễm, mặc dù có Cao Dĩnh, Hạ Nhược Bật, Sử Vạn Tuế đám trọng thần ủng hộ nhưng cũng không phải là đối thủ của Dương Nghiễm.



Ở bên cạnh Dương Nghiễm còn có Dương Tố, Hàn Cầm là những người tài ba.



Hơn nữa, Dương Nghiễm có công chinh phạt Nam Trần, đặc biệt là đóng đô ở Giang Đô một thời gian, mời chào nhiều danh sĩ, bản thân của Dương Nghiễm cũng giỏi về tâm kế, được Độc Cô hoàng hậu yêu thích, Dương Dũng chỉ sợ khó bề ngồi vững ngôi thái tử.



Cái này dẫn đến hai kết quả, hoặc nhiều hoặc ít gây nên sự phân liệt trong Trịnh Thị.




Đóa Đóa cười rấn xán lạn, ngữ khí cũng rất ôn hòa.



Ở cùng một chỗ trong vòng ba năm, Trịnh Ngôn Khánh ít khi nhìn thấy Đóa Đóa nói chuyện như vậy.



Tính tình của Trịnh Ngôn Khánh có phần giống như kiếp trước, lạnh lùng thờ ơ, quan hệ mật thiết không có, bên kia, lai lịch của mẹ con Từ Mẫu quỷ dị khiến cho Trịnh Ngôn Khánh không thể không cẩn thận, Đóa Đóa cũng là nữ tử, cho nên mặc dù hai người sống cùng một mái hiên nhưng rất ít nói chuyện với nhau.



Đóa Đóa bất thình lình chuyển biến càng khiến cho Trịnh Ngôn Khánh cẩn trọng hơn.



Chỉ là hắn giỏi ẩn giấu, lại là tiểu hài tử cho nên người bên ngoài cũng không cảm nhận thấy biến hóa trong tâm tư của hắn, nói chi Đóa Đóa mới chỉ tám tuổi, làm sao có thể nhìn ra mánh khóe, nàng càng chân thành thân thiết Trịnh Ngôn Khánh càng coi chừng.



- Đóa Đóa, hiện tại tỷ đã đạt tới Trúc Cơ chưa?



Đóa Đóa lộ ra vẻ kiêu ngạo, sau đó lại lắc đầu chán nản nói:



- Vốn hai năm trước ta có thể hoàn thành Trúc Cơ, tiến vào Luyện Khí Dịch Cốt nhưng mà... Tiểu Tú, ta không phải ngu ngốc, nhưng mà điều kiện hạn chế nên chậm trễ.



Tiểu nha đầu này cũng không phải thành tâm muốn dạy mình luyện võ, chỉ sợ muốn mượn mình thuận tiện hoàn thành công phu Trúc Cơ.



Trịnh Ngôn Khánh là người nào?



Mặc dù Đóa Đóa khôn ngoan nhưng bất giác cũng bị Trịnh Ngôn Khánh khám phá ra tâm tư.



Nghĩ tới Đóa Đóa tiến vào Trịnh gia đang ở giai đoạn Trúc Cơ, ẩn thân vào Trịnh gia nhất định là có mục đích. Một kẻ nô bộc có bao nhiêu thu nhập, cầu cái ấm no là đu rồi, Đóa Đóa muốn luyện công nhưng không có đan dược không có tiền bạc thì làm sao được.



- Đóa Đóa tỷ tỷ, không có dược vật thì có phải rất khó hoàn thành Trúc Cơ?



Đóa Đóa lắc đầu:



- Cái này cũng không phải, sư phụ đã nói qua, kiên trì bền bỉ là có thể đột phá, nhưng càng sớm hoàn thành càng tố, bởi vì tuổi càng lớn, đột phá càng khó, nếu như qua tuổi tốt nhất để luyện Luyện Khí Dịch Cốt thì sau này đừng mơ tưởng đạt tới cảnh giới tông sư.



- Tông sư?



Trịnh Ngôn Khánh vô cùng tò mò.



Đóa Đóa nói:



- Võ phân ra tứ cấp phẩm, theo thứ tự là đồ, sinh, sĩ, sư.



Nghe nói đây là do tổ sư Minh Tịnh Đạo Hứa Tốn chân nhân phân định mà thành, tham chiếu phẩm chính mà phân ra, thất phẩm là cao nhất, có thể đạt tới thất phẩm là có thể coi như là tông sư cao thủ, trở thành đại tông sư.



Trịnh Ngôn Khánh đầu tiên nghe được những lời này nhịn không được mà hỏi:



- Hiện nay ai là đại tông sư?



Vốn là một câu nói bình thường nhưng khiến cho Đóa Đóa không kiên nhẫn được nữa.



- Tiểu Tú, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, đến tột cùng ngươi nói cho ta biết, ngươi có luyện Hàng Long công không?