Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 123 : Tàn cuộc

Ngày đăng: 00:40 20/04/20


Khi video kết thúc, David Branon, Cục trưởng Cục thợ săn Hoa Kỳ, đứng lặng người vì sững sờ.



“…”



Đoạn video ghi lại cuộc đột kích vừa xảy ra ở một quốc gia nhỏ ở phương Đông.



“Vậy… Anh nghĩ sao?…”



Vị Cục Phó ngập ngừng hỏi.



Cục trưởng gay gắt đáp lời:



“ Tôi nghĩ gì ư? Rõ ràng anh đến đây vì anh biết chính xác tôi sẽ nghĩ gì mà!”



Đó là sự thật: Chưa bao giờ có chuyện Cục phó và Cục trưởng của Cục Thợ săn Hoa Kỳ lại gặp nhau lúc 4 giờ sáng như thế này. Thậm chí cuộc họp còn diễn ra trong nhà bếp của Cục trưởng



Một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi trôi qua.



*Phù*



Sau khi rít một hơi thuốc lá, Cục trưởng bật lại đoạn video.



“Dave, mọi thứ ổn chứ?”



Vợ của Cục trưởng, người từ tầng hai đi xuống vì thấy đèn sáng, gọi anh ta một cách khó chịu.



Nhưng Cục trưởng đã không trả lời, thay vào, anh ta xua tay. Với vẻ mặt lo lắng, vợ anh ta đi lên lầu.



Sau khi hút xong điếu thuốc thứ ba, Cục trưởngcuối cùng đã lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.



“Anh ta quá tài năng để bị lãng phí ở một đất nước như Hàn Quốc.”



“Tôi đồng ý.”



“Anh có biết gì về người này không?”



Cục phó đã chờ đợi câu hỏi đó; anh nhanh chóng lấy ra một tập hồ sơ chứa tất cả thông tin họ có về Sung Jinwoo. Cục trưởng mỉm cười hài lòng.



“Tốt”



Chưa đầy một giờ đã trôi qua kể từ khi cuộc đột kích đảo Jeju kết thúc ở phương Đông, tuy nhiên, tất cả thông tin liên quan đến cuộc đột kích đã nằm trong tay anh ta.



Branon xem qua tập hồ sơ: nó chứa một lượng thông tin khổng lồ, chi tiết mọi thứ – từ cấp bậc của người thợ săn đó đến các cộng sự được biết đến của anh ta.



Và tất cả đã nằm gọn trong tầm tay của Branon. Đó là sức mạnh của hiệp hội thợ săn lớn nhất thế giới, Cục thợ săn Hoa Kỳ



Trong khi nhìn Cục trưởng lướt qua thông tin, vị Cục phó cười thầm.



‘Thật may mắn làm sao’



Dù mạng lưới tình báo Hoa Kỳ rất mạnh mẽ, nhưng trong trường hợp này, họ đã rất may mắn. Tất cả là nhờ trường hợp của Sung Il-hwan. Một thực thể đã xuất hiện từ hầm ngục, một thực thể – lúc đầu bị tưởng nhầm là một con quái vật, hóa ra lại là một thợ săn người Hàn Quốc.



Sự xuất hiện của người Hàn Quốc bí ẩn đó đã khiến Cục Thợ săn điên cuồng đào bới thông tin về anh ta từ kho lưu trữ.



Vào thời điểm đó, ngoại trừ Hàn Quốc, thậm chí không một quốc gia nào khác biết đến cái tên Sung Jinwoo. Do đó, có thể nói Hoa Kỳ đã đi trước hai bước so với cuộc chơi.



Chúa phù hộ nước Mỹ.



Có phải đây là điều mà một số người gọi là “phước lành”?


“Shreeeeiiiikkkk”



Jin Woo nhận thấy rằng một góc của buồng ấp không chứa đầy trứng,thay vào đó là nhộng. Và khi những người lính bóng tối phóng lửa làm tan chảy những con nhộng, anh có thể nhìn thấy những con kiến đang phát triển.



Con nào cũng có cánh.



‘Nếu những sinh vật ma thuật này trưởng thành và vượt biển cùng với Vua Kiến…’



Dù các thợ săn đã loại bỏ thành công Nữ hoàng, cả Hàn Quốc và Nhật Bản cũng sẽ phải chịu vô số thương vong dưới tay của Vua kiến và những chiến binh tinh nhuệ này. Rất may, anh đã ở đây để ngăn chặn thảm họa.



Khi chứng kiến lũ thuộc hạ đang “quẩy” tưng bừng, Jinwoo rút thanh trường kiếm của Quỷ vương ra khỏi kho đồ. Lưỡi kiếm tuyệt đẹp tỏa ra ánh sáng màu xanh lam và phóng ra những tia lửa điện mỗi khi anh vung kiếm.



Chỉ có một lý do khiến Jinwoo chọn thanh kiếm này thay vì dao găm, vũ khí ưa thích của mình.



ZHOOOO~!



Jinwoo vung thanh kiếm hết sức có thể.



CRAAAAAACK!



Một luồng ánh sáng dữ dội bắn ra từ thanh kiếm.



‘Hm!’



Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt anh.



Nó không có sức mạnh hủy diệt tương tự như khi Quỷ vương sử dụng, cũng không có hiệu ứng làm choáng, nhưng vẫn quá đủ để thiêu hủy những quả trứng.



Khi Jinwoo và binh lính của mình dọn dẹp phngf ấp, một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai anh.



Bạn đã lên cấp!



‘Cuối cùng cũng lên rồi!’



Jinwoo mừng rỡ.



Anh ngay lập tức bỏ trường kiếm của Quỷ vương vào trong kho đồ, để lại nhiệm vụ dọn dẹp còn lại cho binh lính của mình, và tiến về phòng Trùm.



Khi anh đến nơi Vua Kiến băng hà, Jinwoo đột ngột dừng lại. Đứng cạnh xác chết của Vua Kiến, trái tim anh bắt đầu đập mạnh. Jinwoo không thể không hồi hộp khi nghĩ rằng, ma thú cực kỳ mạnh mẽ đó sắp trở thành một người lính của mình.



Tuy nhiên, anh biết tầm quan trọng của việc tập trung và ổn định trạng thái tinh thần khi trích xuất cái bóng của một sinh vật ma thuật cấp cao. Anh đã nhận được một bài học khi cố gắng làm sống lại cái bóng của Min Byung-ku.



“Mình cần phải bình tĩnh lại.”



Jinwoo nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu.



“Hoooo…”



Sau khi lấy lại được bình tĩnh, Jinwoo đã sẵn sàng trích xuất cái bóng. Anh có thể thấy một làn khói đen từ từ bốc lên từ xác Vua Kiến – Một làn khói dày chưa từng thấy, như một tấm màn đen.



‘Có thể bởi vì sức mạnh ma thuật của nó rất lớn, nhưng nếu có ai có thể xử lý nó … thì chỉ có thể là’



Với những suy nghĩ đó trong đầu, Jin Woo bình tĩnh vươn tay với làn khói đen.



“Trỗi dậy”



Trans: Trần Lâm



Edit: Linye