Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình
Chương 126 : Người nổi tiếng bất đắc dĩ
Ngày đăng: 00:40 20/04/20
“Chúng tôi sẽ đưa cậu về nhà, thợ săn Jinwoo”.
Chủ tịch hiệp hội Go Gun-hee đã vội vàng nói với Jinwoo, ngay trước khi anh chuẩn bị đứng dậy.
“Huh?”
Jinwoo nghiêng đầu.
“Hãy đợi một lát, nhân viên của chúng tôi sẽ mang xe đến. Tại sao cậu không lên xe của chúng tôi để trở về nhà?”
“…Hm…”
Jinwoo biết rõ rằng Go Gun-hee đang muốn cảm ơn anh. Tuy nhiên, anh không muốn nhận bất kỳ ưu đãi nào.
“Không cần đâu thưa ngài, tôi sẽ ổn thôi.”
Jinwoo từ chối lời đề nghị một cách lịch sự. Tuy nhiên, với giọng kiên nhẫn, Go Gun-hee chân thành khuyên Jinwoo xem xét lại.
“Có thể… đi xe sẽ ít phức tạp hơn”
“Ý ngài là …”
Trước khi Jinwoo kịp nói xong, Go Gun-hee đã đứng dậy và đến gần cửa sổ.
“Cậu có thể lại đây và xem cảnh tượng này”
Jinwoo nghe theo lời của Go Gun-hee và đi về phía cửa sổ. Đôi mắt anh mở to khi anh nhận thấy những gì đang xảy ra bên ngoài.
Chỉ sau một lúc, hàng vạn người đã tập trung trước lối vào tòa nhà chính của Hiệp hội thợ săn.
“Nghe tin thợ săn Sung Jinwoo đến đây, họ đã đổ về để tận mắt nhìn thấy cậu”.
‘Làm sao mà họ phát hiện ra mình đến đây nhỉ?‘ – Nghĩ đến đó, Jinwoo chợt nhận ra câu trả lời.
‘Phải rồi, mình đã cưỡi trên Kaisel’
Ngày nay, gần như ai cũng có một chiếc camera trong người.
Khi Jinwoo cưỡi Kaisel hạ cánh xuống trụ sở Hiệp hội, thông tin đã lan truyền như cháy rừng trên mạng. Người thì nghe tin trên mạng xã hội, kẻ thì đọc báo.
Câu chuyện rất ngắn gọn, thậm chí chỉ một dòng là đủ.
“Ai là chủ sở hữu của sinh vật ma thuật bí ẩn xuất hiện trong Hiệp hội thợ săn? Chính là Sung Jinwoo!”
Có những người đã xem tin tức và muốn kiểm tra tính xác thực của nó. Có cả những người muốn gặp Jinwoo. Họ đều tập trung lại trước cổng Hiệp hội thợ săn.
Jinwoo, nhận ra những người trong đám đông có với nhiều cảm xúc lẫn lộn. Go Gun-hee, người đứng cạnh Jinwoo, nhìn xuống đám đông và nói với giọng điệu nhẹ nhàng.
“Cậu chắc hẳn đã nhận ra … các công dân đang khao khát chiến thắng.”
—-
(Note: đang dịch đến đoạn dưới thì bài này mở lên
https://www.youtube.com/watch?v=OUpGltfOU10&index=3&list=RDBknOTzSCQhI)
4 năm trước, một thảm họa đã xảy ra.
Từ sau vụ hầm ngục bùng nổ trên đảo Jeju, Hàn Quốc đã trở thành quốc gia duy nhất trên thế giới đánh mất lãnh thổ vào tay các sinh vật ma thuật. Dù nhiều quốc gia đã công khai bày tỏ sự đồng cảm, thì trong thâm tâm, họ đều bật cười trước sự bất tài của các thợ săn Hàn Quốc. Khi cả cuộc đột kích tái chiếm đảo đều thất bại, sự chỉ trích lên đến đỉnh điểm.
Cứ như thế, hai năm nhục nhã trôi qua.
Sau đó, công chúng được thông báo rằng cuộc đột kích thứ tư sẽ là một chiến dịch liên thủ bao gồm các thợ săn Nhật Bản và Hàn Quốc. Có một số tiếng nói hoài nghi trên khắp thế giới đã đề nghị rằng ngay cả vớisự giúp đỡ của Nhật Bản, họ cũng không thể tiêu diệt hết các sinh vật ma thuật.
Các thợ săn đã nản lòng, nhưng họ không thể làm gì. Người bình thường không thể phát hiện mana, họ cũng không đủ khả năng chống lại ma thú. Thế nên, chuyện những người lính sợ hãi và e dè là điều bình thường.
Chậc chậc-
Hội trưởng hội Hiệp sĩ, người đang tặc lưỡi, nhìn quanh căn phòng.
‘Ôi trời …’
Khi họ đến gần tổ kiến, số lượng xác kiến ngày càng tăng lên và chẳng mấy chốc, chất thành những ngọn núi..
Hội phó lắc đầu
“Đại ca … anh cũng nghĩ giống em phải không? Thợ săn Sung Jinwoo đã tự mình làm tất cả những điều này sao?”
“…”
Trong chiến dịch đột kích lần thứ ba, hội Hiệp sĩ cũng có mặt trên đảo Jeju. Vì lý do đó, họ hiểu rõ sức mạnh và mức độ nguy hiểm của những con kiến này.
“Anh ta hoàn toàn xé xác bọn chúng”
“Wow … Sung Jinwoo, cái tên đó … thực sự, tên này không bình thường chút nào”
Phó hội, người bị choáng ngợp khi quan sát xung quanh, nói bằng giọng điệu kinh hoàng
“Làm thế nào anh ta có thể giết hết những con kiến đáng sợ này? Thậm chí không có con nào sống sot!”
“Phải đó?”
Các thành viên ưu tú của hội hiệp sĩ, những người quen thuộc với các sinh vật ma thuật, tất cả đều lè lưỡi nhăn nhó trước cảnh tượng khó tin trước mặt.
Sau khi đi bộ một lúc trong sự ngưỡng mộ, họ sớm đến lối vào tổ.
“Đại ca, em thấy rồi”
“Tôi cũng thấy vậy.”
Các thợ săn dừng lại trước lối vào trong một khoảnh khắc ngắn, để các binh sĩ bắt kịp.
Phó hội, đang rảnh tay chân, quyết định châm một điếu thuốc.
Nhưng sau đó
Tuk-
Lông mày của chủ hội nhíu lại khi nhìn thấy điếu thuốc rơi xuống từ miệng phó hội
“Ê, chuyện gì vậy?”
“Đ-Đại ca”
Phó hội chỉ về phía trước, vỗ vai hội trưởng. Chỉ sau đó, hội trưởng mới nhận ra có gì đó không ổn và quyết định quay đầu lại.
“Huk!”
Hội trưởng Hội Hiệp sĩ sợ hãi, trợn mắt hỏi.
“Các … các người là … thứ gì vậy?”
Trans: Trần Lâm
Edit: Linye