Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 169 : Biểu hiện kinh người của Triệu Chỉ Nhược

Ngày đăng: 17:31 30/04/20


- Ồ! Ngươi cũng mồm mép lắm đấy.



Tần Thiên nhìn nữ nhân viên địa ốc, ánh mắt lạnh như băng, cực kỳ sắc bén. Nữ nhân này bị dọa đến nổi phải vội vàng trốn ra sau lưng nam tử mới đến.



- Vị tiên sinh này, tôi là quản lý ở đây, Vạn Phong, ngài có thể kể một chút chuyện gì đã xảy ra được không?



Quản lý nhìn Tần Thiên khẽ mĩm cười nói, thể hiện không có nghiêng về lời nói của nữ nhân viên kia. Vẻ mặt cũng không hề tỏ ra xem thường Tần Thiên.



- Rất đơn giản, nhân viên này của các người xem thường tôi, cảm thấy tôi không có tiền mua nhà, liền không nguyện ý phục vụ, còn làm bị thương bạn gái tôi.



Tần Thiên nhìn Vạn Phong khẽ mĩm cười nói.



- Ngươi nói nhảm, tôi không có, quản lý ngài đừng nghe lời nói của hắn... Hắn rõ ràng là nói nhảm, đã đánh tôi còn không thừa nhận, ngài mau báo cảnh sát đem hắn bắt về đồn công an đi.



Nữ nhân viên chỉ vào Tần Thiên mà nói với Vạn Phong.



- Không cần cãi, Tiểu Đinh, cậu lấy băng ghi hình giám sát ra, chúng ta cùng nhau xem một chút, để coi rốt cuộc ai đúng ai sai.



Vạn Phong nhìn một nhân viên bảo vệ đứng bên cạnh nói. Nữ nhân viên bán hàng kia trong nháy mắt mặt mũi trắng bệch. Gã bảo vệ kia vừa nghe, lập tức liền đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau đã trở lại, cầm trong tay một cái USB, đem đến chiếc laptop tại đại sảnh rồi mở nội dung bên trong. Sau khi hình ảnh bên trong hiện lên, liền đem nó chuyển qua cho quản lý.



Trên màn hình liền xuất hiện một màn khi nãy, nữ nhân viên kia suy sụp đến nổi khụy luôn xuống nền nhà. Vạn Phong xem xong băng hình, quay đầu lại nhìn nữ nhân viên mặt đang vàng như đất kia, lạnh lùng nói:



- Cô có thể nghỉ việc, tiền lương tháng này toàn bộ bị khấu trừ cho tổn thất của vị tiên sinh kia.



- A! Đừng mà, quản lý, cầu xin ngài. Đừng làm vậy, tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi, tôi sau này sẽ không như vậy nữa, van ngài cho tôi thêm một cơ hội mà.



Nữ nhân viên bán hàng như nổi điên, chặt chẽ nắm lấy chân của Vạn Phong mà khóc lớn.



- Cho cô thêm một cơ hội để đắc tội với khách nhân của chúng ta sao, Tiểu Đinh, hai người các ngươi mang nàng ra đi!




- Ahh...



Triệu Chỉ Nhược lập tức rên to một tiếng, hai chân kẹp chặt lấy eo của Tần Thiên, hai tay gắt gao đè chặt đầu hắn, trên mặt lộ ra vẻ mặt vừa hưởng thụ vừa thống khổ.



Tần Thiên cứ thế vừa nút vừa bóp, thời gian dần qua, một cái tay hắn mò xuống đùi nàng. Vuốt lấy bắp đùi vô cùng hoàn mỹ kia, cảm giác thật vô cùng thích thú, khiến hắn không thể rời ra.



- A... A...



Triệu Chỉ Nhược bị Tần Thiên sờ bắp đùi, nhất thời thân thể không ngừng phát run, trong miệng tiếng rên mỗi lúc một lớn. Kéo dài chừng nửa phút, hai chân đang gắt gao kẹp lấy Tần Thiên, cả người đột nhiên buông lỏng ra, bộ dạng run rẩy kiệt sức nằm hỗn hễn trên giường, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng. Nhìn bộ dạng Triệu Chỉ Nhược, hiển nhiên là đã lên đến đỉnh rồi.



- Ặc, không phải chứ, mới như vậy liền đã ra ư, bất quá là sờ đùi một chút thôi mà.



Tần Thiên thầm nghĩ. Đưa tay vào vùng cỏ thơm đó sờ thử, quả nhiên nơi đó đã đầy nước, thật sự nàng đã ra rồi.



- Ưm, lão công, người giỏi lắm, trêu ghẹo người ta.



Triệu Chỉ Nhược làm nũng nói, nói xong đột nhiên xoay người, đem Tần Thiên đặt ở dưới. Liền đó cả người cúi xuống hạ bộ Tần Thiên, đưa tay mở nút quần hắn, đem đại sát khí lấy ra nắm trong tay. Nhìn tiểu đệ đệ của hắn, thân thể nàng không khỏi run lên, bộ dáng vô cùng khẩn trương, nhưng sau đó nhắm mắt lại, hé miệng, đem nó trực tiếp ngậm vào.



- A! Thiệt không vậy, nàng ta dám sao!



Tần Thiên giật mình thầm nghĩ, nơi tiểu đệ đệ truyền đến từng trận cảm giác mềm mại, ấm nóng, cực kỳ thoải mái. Nhưng là Tần Thiên chỉ hưởng thụ được vài giây, tiểu đệ đệ đã bị hàm răng Triệu Chỉ Nhược mạnh mẽ quét tới, nhất thời bị một trận đau buốt. Triệu Chỉ Nhược thì lại không biết, vẫn nhắm mắt lại. Thần sắc vẫn khó khăn mút lấy thằng nhỏ của Tần Thiên, bàn tay cũng bắt đầu di chuyển,thủ pháp cực kỳ mới lạ, điều này lại làm Tần Thiên cảm thấy vô cùng thoải mái, không đến mười phút, Tần Thiên không nhịn được nữa tinh hoa lập tức xuất ra, toàn bộ đều bắn vào hết trong miệng nàng. Triệu Chỉ Nhược ho khan kịch liệt một trận, nhưng vẫn đem toàn bộ thứ đó nút đi, làm cho Tần Thiên cũng phải giật mình.



- Cô thành thật mà nói, cô rốt cuộc là muốn gì, nói!



Tần Thiên bắt lấy Triệu Chỉ Nhược, đem nàng đè xuống hỏi. (Tra tấn kiểu này dã man quá)



Triệu Chỉ Nhược rốt cuộc muốn làm gì a, cái vấn đề này khiến cho Tần Thiên phát điên rồi.