Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 114 : Trí Tuệ của Ngu mỹ nhân

Ngày đăng: 20:10 20/04/20


Tinh lực của Lục Minh vốn rất dư thừa rồi, mấy ngày nay liên tiếp chịu đựng sự hấp dẫn, cho nên trong lòng như bị dục hỏa thiêu sống. Vừa lúc nãy vô tình nhìn thấy quần lót và cặp ngực trần trụi của Ngu Thanh Y, xuân sắc tuyệt vời kia đã trực tiếp nhóm lên ngọn lửa dục vọng trong lòng, cảm thấy ở dưới nóng lên, muốn che dấu nên uống hết một ly trà, nhưng vẫn chưa đủ, tiếp tục nốc cạn luôn ly của Ngu Thanh Y đưa qua, mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

Nhưng, tại sao có hai ly nước ?

Lục Minh kỳ quái, hắn nhìn xuống, cuối cùng phát hiện ra, trên miệng ly thản nhiên có một dấu son môi, trên đó còn lưu lại mùi thơm xử nữ.

Toát mồ hôi, đây chính là ly của Ngu Thanh Y!

“Có ai dạy cho anh phát minh ra những linh dược này không?” Ngu Thanh Y phảng phất như không phát hiện ra vấn đề, đổi đề tài khác, Lục Minh nghe vậy mừng thầm, vội vàng móc ra Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch và Lục Hoàn Đồng Hoàn ra giảng giải.

“Lục Minh, tôi cho anh một đề nghị, thế nào?” Ngu Thanh Y đột nhiên trở nên nghiêm chỉnh, nói đến chính sự.

Nàng biết hấp dẫn nên có chừng mực, ngẫu nhiên hấp dẫn một lần hai lần, có thể làm cho đàn ông động tâm bùng nổ. Nhưng nếu cả ngày cứ hấp dẫn mãi, chỉ làm cho người ta cảm giác được mình đê tiện, làm cho đối phương cảm thấy phiền, một người con gái muốn lấy lòng một người con trai một cảm giác tốt, biện pháp tốt nhất không phải là làm nũng, không phải là hấp dẫn, cũng không phải là lên giường, mà làm cho người đó ở chung với mình một chỗ mà có thể có sự ngạc nhiên!

Loại ngạc nhiên này có thể là năng lực công tác, hoặc có thể là tinh thông thiên phú, cũng có thể là tri thức, thái độ, phản ứng...

Thậm chí, trong nháy mắt có thể thi triển mị lực.

Cứ thử nghĩ xem, một người con trai quen biết một cô gái, anh ấy nghĩ rằng có thể hiểu rõ đối phương, trong lòng có định vị nào đó. Nhưng một cô gái thông minh thì biểu hiện ra phương diện nào cũng không muốn cho người khác biết, vậy mới có thể cho hắn một sự ngạc nhiên thật lớn, nói cách khác, làm cho người này nâng cao cách nhìn về cô gái.
“Nếu vậy, thưởng cho một nụ hôn?” Lục Minh cười.

“Đừng có đắc ý!” Ngu Thanh Y hờn dỗi đánh hắn một cái, rồi trở về chỗ ngồi của mình, cho hắn một cái nhìn đáng yêu, phong tình vô hạn: “Anh đi tìm người khác hôn đi, người ta không muốn hầu hạ đại thiếu gia này đâu!”

Nàng biết hôm nay đã thành công, bày ra một năng lực không giống người bình thường, cho hắn một sự kinh hỉ, cũng có một khởi đầu tốt với hắn.

Cho nên, mang theo sự vui mừng, bữa cơm này, nàng đặc biệt vui vẻ.

Lục Minh cũng đã thay đổi cách nhìn với đại minh tinh này, xem ra phương pháp của nàng, mình cũng không cần lộ diện, bảo trì sự thần bí, còn có thể thu hoạch lớn. Hắn còn được Ngu Thanh Y chi dẫn một số chi tiết, càng cuống quít gật đầu, cảm giác như ăn cơm với nàng cũng rất có giá trị, Hạ Linh trở về, Lục Minh biết các nàng còn đang bận rộn, chuẩn bị chia tay, nhưng suy nghĩ một lát, rồi lại nói với Hạ Linh: “Cho dù chị không tin em, nhà của em vẫn còn có châm cứu đại sư Chúc Tiểu Diệp, nghe nói chị bị ho khan, hẳn là do vết thương chưa lành, cho nên tốt nhất cứ đến châm cứu, hơn nữa, cho dù thân thể không có vấn đề gì, châm cứu cũng có thể kích thích tiềm năng của cơ thể!”

“Rãnh rỗi nói sau” Trong lòng Hạ Linh chợt xấu hổ, ho nhẹ một cái che dấu sự xấu hổ trong lòng, không phải có bệnh. Bất quá đây là hắn quan tâm mình, coi như là có ý tốt.

Chào tạm biệt Ngu Thanh Y và Hạ Linh, Lục Minh đón xe đến Phương Phỉ Uyển.

Thương thế của Hoắc Vấn Dong rốt cuộc thế nào rồi? Khẳng định nàng vì lên cao trào do bàn tay của mình, nên mới thẹn thùng rời đi, xem ra mình phải giải thích với nàng một chút, lúc ấy quả thật là chữa bệnh, bản thân không có phi lễ với nàng.

Chợt nhớ ra, trong đầu Lục Minh hiện về những hình ảnh của Hoắc Vấn Dong khi lên cao trào, nhớ lại vẻ mặt cực lạc của nàng, còn thở dốc rên rĩ, không khỏi đập nhanh tim. Khi gặp nàng, bản thân nên nói cái gì để không bị xấu hổ?