Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 115 : Bị Bệnh

Ngày đăng: 20:10 20/04/20


Bởi vì Vương Đổng đầu tư, còn có sự chú ý của Ôn Hinh phu nhân, Phương Phỉ Uyển bố trí lại, mặc dù không có trang hoàng, nhưng đổi không ít đồ mới, cũng chiêu thêm không ít người.

Cánh cửa mới mở ra, hai vị khách tươi cười bước vào, Lục Minh khoát tay: “Phương Phi Uyển vẫn chưa khai trương, xin mời ngài qua lại sau hai ngày nữa!”

“Tôi biết là chưa khai trương, nhưng tôi không phải khách” Lục Minh không biết làm sao, nhớ đến lần đầu tiên Giai Giai mặc sườn xám, vóc người rất đẹp, mặc sườn xám vào rất mê người, xem ra giấc mộng của mình đã có khả năng thực hiện được. Bây giờ đã có cảnh sát, y tá, giờ bảo Giai Giai mặc sườn xám, thật sự rất hoàn mỹ. Nếu như nàng nguyện ý mặc vào... dâm ý trong lòng Lục Minh bùng nổ.

“Oa, anh Minh, mau vào!”

Cam Điềm chớp mắt, vừa nhìn ra người bên ngoài chính là Lục Minh, lập tức chạy đến, kéo cánh tay hắn.

Hai tri khách vừa biết được mình ngăn sai người, khuông mặt nhỏ nhắn lập tức xấu hổ.

“Thật sự là tiểu tử thúi, có chuyện gì cũng ném cho chúng ta, bản thân lại chạy đi phong lưu khoái lạc, bắt được hắn, đừng để cho hắn trốn thoát!” Dám nói những lời này với Lục Minh, đương nhiên chỉ có Tiểu Hoa. Những nhân viên cũ không người nào là không nhận ra Lục Minh, vừa thấy hắn, đã chạy đến, vỗ bàn tay nhỏ bé hoan nghênh, lại có người giơ tay bắt chước bộ dáng làm quỷ của Cam Điềm, kêu hắn là anh Minh, đòi tăng lương.

“Hắn là ai vậy?” Hai người đón khách lấy làm lạ hỏi người bên cạnh.

“Cái gì? Hắn là ai các người không biết?” Các thành viên cũ cười ha hả, nhưng không giải thích, để cho các nhân viên mới bị lòng hiếu kỳ giết chết.

“Đi, làm việc của mọi người đi, đừng gây sự!” Chị Trang vừa đi ra, nhìn thấy Lục Minh, cũng cố gắng vui mừng, rồi đuổi tất cả mọi người bên cạnh hắn đi. Rồi cùng hắn lên lầu, sau khi giới thiệu tiến triển của Phương Phỉ Uyển, lại có chút thở dài: “Phương Phỉ Uyển bố trí thêm lần nữa cũng rất tốt, ông chủ lớn và Vương Đổng đã rót vào không ít tài chính, nhưng đóng cửa mấy ngày, mất đi khách hàng, chị lo hai ngày nữa khai trương, sẽ rất ảm đạm..

“Cái này không sao. Sinh ý của Phương Phỉ Uyển chắn chắc sẽ tốt lên. Chúng ta không cần lo lắng, chị cứ bảo mọi người cứ từ từ, chỉ cần chúng ta phục vụ tốt, khách hàng sẽ chậm rãi trở về!” Lục Minh giải thích, chỉ cần làm cho cách thức phục vụ của khách sạn trở thành đệ nhất, với điểm này, không cần lo lắng về khách hàng.

Vị trí địa lý của Phương Phỉ Uyển rất tốt. Nằm ngay trên đường lớn của Lam Hải, giao thông thuận lợi, hơn nữa còn có bãi đỗ xe thỏa mãn nhu cầu của khách hàng.
“Anh không nói chuyện với chị ấy?” Tiểu Hoa thấy Lục Minh phải rời đi liền hỏi: “Muốn em nói với chị ấy rằng anh đã đến?”

“Không cần, các người đi làm việc đi!” Lục Minh cười, hắn cảm thấy Hoắc Vấn Dong bây giờ rất tốt, mặc dù trên mặt có vết thương, nhưng sự tự tin trở về, có thể chuyên tâm vào việc, lại còn có một mị lực rất đặc biệt, cái này xem ra cũng không phải việc xấu. Hơn nữa, chỉ cần kiên trì sử dụng Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch, vết thương sẽ từ từ biết mất, chờ cho vết thương lòng của nàng cũng biến mất, thì sẽ tự nhiên khôi phục lại Hoắc yêu nữ nhiệt tình như lửa kia xưa!

Trải qua sự hồi sinh, tin chắc rằng Hoắc Vấn Dong sẽ có tương lai tươi sáng, bất quá là dung nhan, hay thể xác và tinh thần.

Điều Lục Minh lo lắng nhất chính là, vài ngày nay chưa đi thăm Giang Tiểu Lệ, không biết cô bé này như thế nào rồi? Có chạy bộ theo quy định của mình không? Hay là lại cúp học đi sàn nhảy nữa đây?

Đón xe đến khu nhà ở của Giang Tiểu Lệ, gõ gõ cửa, phát hiện ra hình như có tiếng người, nhưng không thấy Giang Tiểu Lệ ra mở cửa.

Áp tai vào cửa nghe cẩn thận, còn nghe thấy tiếng nàng rên rĩ thống khổ...

Chẳng lẽ cướp vào nhà, bắt cóc?

Trong lòng Lục Minh thầm giận, dùng chìa khóa mở cửa không phát ra tiếng động, như mãnh hổ lao vào, chuẩn bị khống chế ác đồn, nhưng trong phòng căn bản không có ai, chỉ có một mình Giang Tiểu Lệ đang té trên mặt đất, một tay khoát lên ghế sa long, tay kia chống xuống đất, tựa hồ như muốn đứng dậy, nhưng thân thể vẫn không nhúc nhích, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.

Tay của Lục Minh sờ lên trán nàng, phát hiện ra nóng như lửa.

“Em phát sốt rồi, nhiệt độ tăng cao, này, tỉnh lại!” Lục Minh ôm Giang Tiếu Lệ đứng dậy, phát hiện ra thần trí của nàng cũng mơ hồ, trong miệng phát ra những tiếng rên rỉ thống khổ suy yếu: “Ba, con lạnh, ba, lạnh...”