Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 138 : Anh Thành Công Rồi

Ngày đăng: 20:10 20/04/20


Nhận được tin Trầm Khinh Vũ một tuần sau mới tới, cả Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn đều thở phào một hơi.

Mặc dù nàng sớm muộn gì cũng đến, nhưng có một tuần chuẩn bị thì vẫn tốt hơn.

Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn có cảm giác Trầm Khinh Vũ sở dĩ làm như vậy thực ra cũng có nguyên nhân. Đầu tiên, nếu như nàng không một tiếng động chạy tới, nhất định sẽ làm cho Lục Minh kinh ngạc và xấu hổ, mọi người cùng xấu mặt. Cho nên Trầm Khinh Vũ thông minh cũng không một mình một ngựa tiến đến. Mà cho thời gian một tuần chuẩn bị. Cứ như vậy, Lục Minh nhất định sẽ cảm kích nàng, mà chúng nữ cũng khó sinh ác cảm với nàng.

Mặc dù Trầm đại tiểu thư còn chưa đến nhưng chiêu thức lợi hại này của nàng làm cho Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn không khỏi thầm than đối thủ quá mạnh.

“Mấy ngày nay em không được ra ngoài. Cảnh Hàn cũng không được ra ngoài. Anh bây giờ đang rất bận. không thể nào chiếu cố được hai người” Lục Minh sợ Niếp Thanh Lam không nghe lời mình lén chuồn đi, vội vàng cảnh cáo nàng. Ngân Hồ đang mai phục ở một nơi nào đó, mình không có thể nào suốt ngày đi theo nàng. Lục Minh nếu không lo lắng vậy là giả. Biện pháp tốt nhất chính là mau tìm ra Ngân Hồ, giết chết hắn. Đương nhiên còn có một biện pháp tiêu cực hơn. đó chính là trốn ở trong nhà không ra ngoài, bảo vệ nghiêm ngặt nơi đây. Hơn nữa còn có lão già Trang Thần và mình ở đây, Ngân Hồ biết Niếp Thanh Lam ở đây cũng không quan trọng. Nếu hắn thật sự dám tiến vào, thì hắn chỉ mất mạng mà thôi.

“Người ta nghe lời anh là được chứ gì” Niếp Thanh Lam bởi vì áp lực của Trầm đại tiểu thư nên lúc này rất ngoan ngoãn nghe lời Lục Minh, cố gắng chứng minh mình cũng là một người vợ ngoan hiền.

“Biết ạ” Cảnh Hàn hiếm khi đáp lại một câu.

Điều Lục Minh bây giờ muốn làm nhất không phải là luyện thành tầng thứ mười Đồng Tử Công mà là luyện thành Trữ vật giới chỉ.

Hắn cảm thấy kẻ địch dù ở chỗ sáng hay tối đều đã lộ ra nanh vuốt.

Hình Thiên Phong, Mục Chi Hiên, Ngân Hồ. Quách thị huynh đệ, Uông Thế Viễn, còn có tổng giám đốc đài truyền hình và Hoa thiếu gia hại Giai Giai lúc trước, Vi Đại Hải hạ độc dược Hạ Linh, tất cả các cao thủ đều đang tìm cơ hội. Có lẽ khi Tục mệnh dịch, Cửu chuyển dưỡng nhan dịch và Lục thần hoàn đồng hoàn xuất hiện trên đời sẽ có càng nhiều kẻ thù hơn.

Làm thế nào để luôn đối phó được nhiều kẻ địch như vậy?

Ít nhất mình phải giữ được trạng thái sẵn sàng chiến đấu. đối mặt với bất cứ chuyện gì xảy ra.
Chẳng qua cuối cùng thấy Giang Tiểu Lệ đau như vậy, hắn vẫn bảo Giai Giai mang sáu viên Lục thần hoàn đồng hoàn cho nàng uống.

Có lẽ kỳ kinh nguyệt đã chấm dứt, có lẽ là do tác dụng tâm lý nên đã có hiệu quả. Tối đó Giang Tiểu Lệ gọi điện thoại đến, đắc ý nói: “Đại thúc, cháu hết đau rồi”.

“Mai Tiểu Lệ nhất định sẽ đến đây. Nếu cô ấy phát hiện mình có nhiều thứ như vậy, sẽ giải thích như thế nào?” Lục Minh phát hiện mình có không ít thứ, cái hộp kim loại thần bí, Kim lô ngân đỉnh, bí kíp Thập bát khổ địa ngục, ngọc bội phỉ thúy mà Cảnh Hàn đưa cho, vẫn lạc thiết hoàn mà Niếp Thanh Lam đưa cho, ngọc hồ lô mà Cảnh Hàn trộm được, gần trăm viên thủy tinh mà Ôn Hinh đưa cho, súng lục...

Biện pháp tốt nhất là phải luyện được Trữ vật giới chỉ, cất tất cả vào trong đó. Như vậy thì cũng chăng cần phải giải thích gì nữa.

Với tiên thiên chân khí của Lục Minh bây giờ còn chưa đủ để luyện chế ra Trữ vật giới chỉ. Chẳng qua đến tối Ôn Hinh phu nhân đã bảo vệ sĩ mang đến một khối phỉ thúy nguyên thạch to hơn cả con trâu đến đây, cũng không biết mất bao nhiêu tiền. Hành động này của nàng không thể nghi ngờ là tặng than giữa mùa đông rét mướt, làm cho Lục Minh mừng như điên. Mất mấy phút hấp thu năng lượng ngọc thạch khổng lồ đó, Lục Minh thậm chí không để ý đến có thể đột phá tầng thứ mười Đồng Tử Công hay không đã vội vàng chạy vào phòng, tiến hành bước cuối cùng của việc chế tạo Trữ vật giới chỉ.

Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn đã sớm quen với hành động thần bí của Lục Minh nên không hỏi.

Nhưng khi các nàng đang ngủ ngon đột nhiên nghe thấy một tiếng nổ lớn làm cho các nàng hoảng sợ tỉnh lại, chạy tới phòng Lục Minh. Thì thấy quần áo trên người hắn rách nát như một thằng ăn mày, mặt mũi đen xì, tóc rối hơn cả tổ quạ, còn đang bốc khói nữa chứ. Nhưng làm các nàng càng thêm lo lắng là Lục Minh đang cười rộ lên. Ngay cả khi các nàng hỏi cũng không trả lời.

“Anh không phải bị vụ nổ làm cho ngu ngốc đó chứ? Anh đang làm gì vậy?” Niếp Thanh Lam sợ hãi nói.

“Ha ha ha, ha ha, ai bảo anh điên. Là Giai Giai à, nói cho em một tin tức tốt, anh thành công, anh đã thành công rồi” Lục Minh kích động bế bổng Giai Giai lên xoay tròn trong không trung. Mọi người chưa bao giờ thấy hắn cao hứng như vậy, không khỏi nghi hoặc, hắn rốt cuộc nghiên cứu ra cái gì? Hắn nghiên cứu thành công ra cái gì mà lại cao hứng đến vậy?