Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 140 : Tỏ tình

Ngày đăng: 20:10 20/04/20


“Đến rồi, ở đâu?” Lục Minh nhìn đồng hồ, mới là tám giờ, sao Trầm Khinh Vũ lại đến sớm như vậy.

“Tôi không đi Lam Hải, hai ngày trước đã cùng anh rể và chị đi thăm Võ gia gia. Tiểu muội muội à đó thật nhiệt tình, nên tôi ở lại đây mấy ngày. Tiểu hầu tử, thả cho cậu tự do mấy ngày” Trầm Khinh Vũ vừa nói xong, liền cười hì hì: “Vừa nãy tôi gọi điện tới, nghe thấy một giọng nói rất ngọt ngào, thì ra cậu thích con gái như vậy?”

“Tôi thích thế, không được sao?” Lục Minh thấy nàng càng nói càng không đúng, hắn hơi tức.

“Được được, cậu thích là được. Tiểu di sao quản được cậu chứ. Cậu phải cố gắng yêu, sinh nhiều con nối dỗi tông đường. Phải biết rằng Lục gia đã chín đời đơn truyền” Trầm Khinh Vũ căn bản không cho Lục Minh cơ hội nổi giận, nàng có rất nhiều biện pháp đối phó với hắn.

“Cái gì mà chín đời đơn truyền. Gia gia có năm anh em, bọn họ bởi vì hy sinh trong chiến tranh nên tôi mới không có anh chị em. Bạo quân lại hưởng ứng lời kêu gọi mỗi nhà chỉ có một con của quốc gia. Nếu không mẹ bây giờ đã sinh mấy người em cho tôi rồi. Không có việc gì thì không nói nữa, tối qua tôi bận nên chưa ngủ được” Lục Minh nói một câu, nghĩ thầm nếu mình có em trai, em gái thì có lẽ Bạo quân sẽ bớt chú ý đến mình, không phải như bây giờ suốt ngày làm khó dễ mình. Sinh con cái tốt như vậy, đánh nhau còn có anh em hỗ trợ, nói chuyện còn có bạn. Chứ bây giờ chỉ có thể nhàm chán chơi điện tử một mình, bảo sao sau những năm chín mươi, tình hình lại trở nên như vậy.

Mỗi nhà đều chỉ có một con, điều kiện kinh tế lại tốt, con cái không có bạn, không sa ngã vào trò chơi điện tử mới là lạ.

Lục Minh nghĩ đến chính mình thì thấy cũng đúng.

Mặc dù không có anh em, nhưng cũng may mình còn có Trầm Khinh Vũ làm bạn từ nhỏ, nên không hoàn toàn cô đơn.

“Ồ, cậu lợi hại như vậy sao? Chơi cả đêm với MM, cậu luyện thành Đồng Tử Công rồi sao?” Suy nghĩ của Trầm Khinh Vũ có chút lệch lạc về chuyện đó.

“Không có, nếu luyện thành sẽ ăn dì đầu tiên. Nếu không phải năm đó dì nói luyện cái này rất tốt, tôi đã không mắc mưu Bạo quân. Hôm nay tôi bi thảm như vậy, dì phải chịu một phần trách nhiệm” Lục Minh tức giận, nhưng vừa nói ra những lời này lại hối hận. Trong lời nói có một ít, chỉ mong Trầm đại tiểu thư không hiểu lầm là tốt.

“Đồ xấu xa, không được phép vô lễ với tôi, mau gọi tôi là Tiểu di” Trầm Khinh Vũ hình như đang xấu hổ.

“Bao giờ đến gọi điện lại cho tôi” Lục Minh cũng hơi xấu hổ.

Cắt điện thoại, Lục Minh đang nói thầm trong lòng: “ông bố Bạo quân và mẹ mang Trầm Khinh Vũ đến chỗ Võ gia gia làm gì?”
Chuyện muốn tới, sớm muộn gì cũng sẽ tới.

Lục Minh cảm thấy sự lo lắng của mình là sẽ có thể gặp Mục Chi Hiên hoặc Hình Thiên Phong ở bữa tiệc của Vương lão. Về phần vui thì vẫn chưa đoán ra.

Bây giờ đã có bảo bối Trữ vật giới chỉ, Lục Minh rất bình tĩnh, tự tin. Hắn muốn giao chiến với đối thủ mạnh một chút, thử xem mình đạt đến tiến cảnh nào, lực chiến đấu tăng lên đến trình độ nào.

“Người ta luôn nghe lời mà. Anh bảo đi Đông, người ta không đi về Tây, như vậy là được chứ gì?” Niếp Thanh Lam bây giờ đã biết dự cảm của Lục Minh rất mẫn tiệp. Lúc trước lựu đạn để trong bánh ngọt cũng là do hắn phát hiện ra. Nếu hắn nói có chút không đúng, như thế hôm nay nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó. Suy nghĩ của Niếp Thanh Lam không khác gì mấy so với Lục Minh. Nàng đoán hôm nay khi đến tham dự bữa tiệc mà Vương lão mời, có lẽ sẽ gặp phải Mục Chi Hiên hoặc là Vân Kiếm Phi. Bị bọn họ nhìn ra quan hệ giữa mình và Lục Minh không phải là chị em, mà là yêu đương.

Có lẽ Mục Chi Hiên sẽ gây chia rẽ, làm Vân Kiếm Phi thầm ghen ghét căm hận.

Chẳng qua như vậy càng tốt, mình sẽ cắt đứt suy nghĩ đó trong đầu hắn.

Điều Niếp Thanh Lam lo lắng chính là Lục Minh có thể sẽ tức giận. Chẳng qua theo phản ứng và sự cơ trí của hắn, chỉ có thể khi dễ người khác chứ không ai có thể khi dễ hắn.

“Không có gì, hôm nay anh sẽ đi chơi với em” Lục Minh cười ha hả.

Bây giờ hắn đã đủ tự tin, dù cho người khác dùng chiêu số âm hiểm đến thế nào hắn cũng không sợ.

Hơn nữa từ trước đến nay hắn vẫn bị kẻ địch quan sát từ trong bóng tối, điều này làm cho Lục Minh rất khó chịu. Hôm nay nếu bọn chúng dám ra mặt, như vậy cho dù thể hiện võ công trước mặt Niếp Thanh Lam cũng phải giết chết đối phương. Lại nói, Niếp Thanh Lam bây giờ đã không còn là yêu nữ chỉ biết lợi dụng mình như trước kia nữa. Nghe nàng thổ lộ hôm qua, lại nhìn điệu bộ của nàng, Lục Minh đã sớm biết nàng thực sự yêu mình.

Nàng lúc này cũng giống mình, cũng đã dính tơ tình trên người giống như mình.