Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 2 : Hồng nhan họa thủy

Ngày đăng: 20:08 20/04/20


"Tôi không có vô lộn phòng chứ?"

Lộ Minh kinh ngạc kêu lên, hắn phát hiện không chỉ có 1 khẩu súng ngắn chĩa vào đầu mình, trong phòng còn có thêm 2 người đẹp nữa.

Bên trái đang cầm súng chỉ vào đầu mình, là một người con gái mặc bộ đồ đen, người con gái này dung nhan tuyệt mỹ, có thể khiến người ta ngừng thở, nhưng biểu tình lạnh lẽo băng sương, nhãn thần lại cáng sắc bén như truỷ thủ.

Lộ Minh bị nàng chú mục vào, cảm giác như đang bị con hổ nhìn chòng chọc vào vậy.

Lãnh khốc hắc y nữ tử hai tay hai khẩu súng, một khẩu chĩa vô đầu Lộ Minh, khẩu kia chĩa vô góc phòng nơi còn một người con gái khác đang ngự tại đó.

Người con gái bên tay phải mặc cảnh phục (bộ đồ cảnh sát), mĩ mạo tuyệt thế, không cười mà đã mê đảo chúng sinh thế gian, cũng là một dạng hồng nhan hoạ thuỷ, khuynh quốc khuynh thành.

Trên tay nàng đồng dạng là một khẩu súng đang chĩa vào tim hắc y nữ tử.

"Hai vị từ từ đánh, tôi chỉ là gánh tương đi qua thôi...", Lộ Minh thấy tình thế giằng co, hận không thể lập tức rút lui, an toàn rút khỏi chiến trường.

"Đi vào!!" âm thanh của hắc y mỹ nữ như băng châu vỡ ra.

"Đóng cửa vào!" Người đẹp cảnh phục cũng tuỳ ý phân phối, như là nàng mới là chủ của căn phòng này vậy.

"Là chủ của căn phòng này, tôi ngoài việc hoan nghên ra, còn muốn nói với hai người rằng, tôi hoàn toàn tôn trọng tự do của khách, vì không để phá hoại việc của hai người, tôi nguyện ý tới góc cửa sổ ngồi một lúc". Lộ Minh phối hợp đưa hai tay lên, biểu đạt bản thân theo chủ nghĩa hoà bình, tuyệt đối vô hại.

"Ta đói rồi!", hắc y mỹ nữ lạnh lùng nói.

"Nấu cơm, làm ba món thêm bát canh!" người đep cảnh phục cũng gật đầu đồng ý.

"Là chủ nhà, làm cơm mới khách là việc phải làm, nhưng mà, trong nhà chuột và gián mấy tháng trước đã chết đói rồi, tôi lấy gì làm cơm đây?" Lộ Minh chìa hai tay ra, biểu hiện như người phụ nữ đảm đang nhưng không có gạo thổi lửa.

"Gọi điện kêu đưa tới, tôi muốn cơm chiên trứng sốt cà chua", người đẹp cảnh phục súng vẫn chĩa vào hắc y nữ tử, mắt không rời, chỉ đạo Lộ Minh.

"Có lẽ là tôi nên gọi 110? thật sự là kêu đồ ăn?" Lộ Minh cảm giác trái đất quay ngược rồi.

"Nhiều lời, tôi là cảnh sát". người đẹp cảnh phục bực mình nói.

"Cạch", hắc y mỹ nữ không nói, chỉ đem chốt an toàn của khẩu súng đang chĩa vô đầu Lộ Minh mở ra.

"Có phải cửa hàng giao cơm tận nhà không? số 195 tầng 2 phòng 707,gọi 3 phần ăn nhanh,1phần cơm chiên trứng sốt cà chua, 1phần... hắc mỹ nữ, cô dùng gì? cá nấm hương, cuối cùng là 1 phần thịt sào, nhanh nhé!!", Lộ Minh lập tức móc di động gọi cho hàng ăn dưới phố đưa tới 3phần cơm.

Trong phòng lại yên tĩnh, hai người con gái không nói câu nào, sũng vẫn chĩa vào nhau.

Lộ Minh bị kẹp ở giữa, thấy thế giằng co, muốn cho không khí bớt căng thẳng liên nói: "Đây không phải là bang Texas ở Mỹ, hơn nữ quyết đấu kiểu cowboy cũng lỗi thời rồi, không bằng đem đấu súng đổi thành phun nước miếng(kiểu Châu Tinh Trì), hai người thấy sao?".
"Đừng sợ, đừng sợ, cô nhất định không sao đâu!!" Lộ Minh cảm thấy thương tâm, không còn nghĩ tới việc thân phận có thể bị bạo lộ, quyết định vận công để cứu tiểu mỹ nữ đáng thương này.

"Hạc Lập Sương Điền Trúc Diệp Tam"(biết chít liền), nhân lúc Người đẹp cảnh phục cúi xuống xem xét thương thế của bản thân, hắc y mỹ nữ vốn đang nằm trong lòng Lộ Minh liền chuyển mình, tung ra một cước, nhanh như điện đá trúng tâm khảm của Người đẹp cảnh phục.

Lộ Minh sững người, thì ra hắc y mỹ nữ cũng chả hiền lành gì, sau khi nàng bị trọng thương, liền mượn nỗi đồng tình của Lộ Minh để che đậy, một cước phản kích trọng thương đối thủ.

"Hay cho cước pháp, hay cho kế sách, nhưng ta vẫn còn đánh được", Người đẹp cảnh phục cắn răng, dùng hết chút sức còn lại tung ra một quyền thật mạnh về phía hắc y mỹ nữ.

Nếu để một quyền này của nàng đánh trúng, hắc y mỹ nữ chắc chắn là hương tiêu ngọc vẫn.

Lộ Minh vội vàng đem hắc y mỹ nữ nhấc lên, bản thân chịu 1 quyền này giúp nàng, Lộ Minh đã luyên tới tầng thứ 6 của kim chung trạo, đừng nói 1 quyền, cho dù Người đẹp cảnh phục đánh trúng 10 quyền cung chẳng nhằm nhò gì, nhưng hắn không dám phản trấn quyền của nàng, nếu không xương tay của nàng sẽ bị hắn trấn gãy.

Hắn vận nội công, chỉ hộ vệ tâm mạch, chuẩn bị dùng hết sức sự nhu hoà của thân thể để chống lại 1 quyền này.

Ai biết được, Người đẹp cảnh phục vội thu quyền lại, nàng không muốn đả thương Lộ Minh kẻ là một người thường "không biết võ công" này.

Nàng vốn đã thụ thương, nay lại cố sức để dừng lại quyền này vì thế nhất thời kêu lên một tiếng đau đớn.

Thương thế của nàng so với hắc y mỹ nữ còn nặng hơn, nháy mắt liền mất đi ý thức, cả người hôn mê ngã về phía Lộ Minh.

Lộ Minh vội dơ tay đỡ lấy, lại một ngụm máu tươi(tiên huyết) từ miệng Người đẹp cảnh phục phun ra, nhuộm đỏ cả ngực Lộ Minh.

"Quá sính cường rồi... may mà cả hai đều không sao!!" Lộ Minh bị doạ phát sợ, hắn cho rằng hai nàng chuyến này đều ngỏm rồi, nhưng đợi tới khi đỡ 2 nàng nằm xuống, sờ sờ mạch môn, thấy 2 nàng tuy hôn mê nhưng không có nguy hiểm tới tính mạng, bấy giờ mới thở ra 1 cái.

Còn chưa kịp lau đi mô hôi lạnh, Lộ Minh chợt cảm thấy trước ngực đau nhói lên, cảm giác như có cái gì đó chui vào, hắn vội chụp lấy, đem mảng áo trước ngực xé nát rồi móc ra.

Trong tay là huyết y, sau lớp áo trong ngực là quyển sách cổ, nó như đang nhấp nháy ánh quang, có 1 đuạn cổ quái gì đó đang chui ra, trườn lên trên cánh tay...

Có rắn?

Trong lòng Lộ Minh rất nhanh hiện lên ý này, con quái vật rắn đó bò bò rồi biến mất trên cánh tay hắn, rồi rất nhanh xuất hiện trong khinh mạch bò về hướng đan điền.

Tu luyện mười mấy năm đồng tử công không ngăn được một chút nào, Lộ Minh cảm giác tâm hồn như bị cái gì đó rung lên 1 cái, có một cỗ nhiệt lưu như liệt hoả, như hoả sơn bạo phát, từ đan điền chạy thẳng tới thiên linh cái...

"Mẹ có nói hồng nhan hoạ thuỷ, quả nhiên không sai!!!" Lộ Minh chúi đầu gã xuống giường, thân mình đè lên hai nàng.