Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 3 : Thân thể dị biến

Ngày đăng: 20:08 20/04/20


Lộ Minh cảm thấy mình có một giấc mơ rất dài.

Trong mơ, có một lão đầu nhìn không rõ mặt đang đi quyền, động tác rất nhanh, nhanh như điện chớp, căn bản nhìn không rõ ràng.

Nhưng ký ức lưu lại thì rất rõ, cho tới khi Lộ Minh tỉnh lại, hắn vẫn còn nhớ rõ. Lộ Minh cảm thấy thần bí lão nhân trong mơ có phần giống với ông lão cho thuê sách, lại có phần giống ông lão ở trong quyển sách cổ.

Đợi tới lúc thần trí Lộ Minh hoàn toàn tỉnh táo, vội vàng bất dậy mới phát hiện 2 nàng vốn bị đè ở dưới giờ không thấy đâu.

Các nàng giống như tiểu yêu tinh trong thần thoại, biến mất vô ảnh vô tung. Nếu như trong phòng mà không lôn xộn, Lộ Minh thật không dám tin đã từng có 2 vị mỹ nữ cấp bậc hoạ thuỷ đã xuất hiện trong phòng mình.

"Sách của tôi? trời ạ!!!". Lộ Minh phát hiện cái áo bị nhuộm máu vẫn còn trên đầu giường, nhưng quyển sách cổ vốn đút trong lòng thị lại biến thành đống tro đen rồi.

"Xong rồi, 1 trang cũng chưa xem qua...không đúng, ai đã đốt nó?", Lộ Minh bình tĩnh trở lại, một bụng hoài nghi, quyển sách vốn bọc trong huyết y, giờ lại biến thành tro, lex nào, nó biến ra như vậy là do con quái vật hình rắn đó tạo ra?

Trong sách, như thế nào lại có quái vật hình rắn chui ra? hơn nữa lại chui vào trong tay mình.

Lộ Minh nghĩ thế nào cũng không thông, liền giơ cánh tay phải lên cẩn thận quan sát, kết quả quai hàm xém chút rớt xuống đất.

Hắn khinh ngạc phát hiện, hai tay mình biến giống như ngọc, gần như trong suốt, đến xương cốt kinh mạch đều có thể nhìn thấy, cho tới gần bàn tay mới dần biến giống như bình thường.

Đây là do võ công đạt mức trong truyền thuyết, thân thể bị tiên thiên chân khí tẩy tuỷ dịch kinh mới xuất hiện dị tượng, sao lại phát sinh trên thân thể mình?

Lộ Minh cấp tốc khoanh chân, ngưng thần nội thị đan điền.

Giờ phút này, đan điền như hư cốc, lớn hơn gấp trăm ngàn lần so với trước đây, nhưng một giọt chân khí cũng không có.

Bản thân gian khổ mới tu luyện được chút xíu chân khí, toàn bộ đều ly kỳ biến mất, chỉ là toàn thân kinh mach, toàn bộ đều thông suốt, chằng chằng chịt chịt, so với mạc nhện còn phức tạp hơn gấp trăm lần, làm cho Lô Minh vừa khinh ngạc vừa mừng.

Chỉ cần tu luyện lại chân khí, bản thân không cần phải bỏ ra mấy chục năm để đả thông kinh mạch nữa, dễ dàng có thể trở thành nội gia cao thủ. Càng làm cho Lộ Minh mừng hơn nữa là, bởi vì quyển sách đó đem tới thân thể dị tượng, khiến cho ngoại môn ngạnh công kim chung trạo của bản thân đạt tới tầng thứ 7, thậm chí mấp mé tầng thứ 8, xem ra mấy ngày sắp tới có thể đột phá rồi.

Thực lực hiện tại của hắn, tuy so với mấy chục năm tu luyện của ông nội thì vẫn còn khoảng cách, nhưng so với cha hắn thì tương đối gần.
Thời khắc Lộ Minh tiếp nhận viên ngọc, hắn cảm nhận ngón tay tiếp xúc với viên ngọc đột nhiên có một loại cảm giác kỳ diệu. Hắn có thể cảm nhận được trong ngọc bích chứa đựng một loại năng lượng thần bí mà có dùng ngôn ngữ cũng không thể miêu tả được, thân thể Lộ Minh, lúc tiếp xúc với viên ngọc ngẫu nhiên sinh ra khát vọng không thể nói ra được, như là rất muốn ăn lấy năng lượng thần bí của viên ngọc, như là một người đang khát nước mà muốn uống nước vậy.

uống nước, tôi muốn uống nước....

Lộ Minh cố gắng giữ yên sự hiếu kỳ muốn thử "ăn" năng lượng thần bí giấu trong viên ngọc.

Hắn không biết tại làm sao lại sinh ra loại nguyện vọng như vậy. Viên ngọc trong chiếc khăn đen, xuất kỳ (chợt xuất hiện) một dòng thanh lương(mát lạnh), như là nước vậy, chảy lên đầu ngón tay, rồi lan toả tới toàn thân, sau cùng thuận lợi đi vào kinh mạch, chảy vào đan điền Lộ Minh, cảm giác thanh lương tướt ướt đó mặc dù ngắn ngủi có mấy giây, nhưng rất tuyệt diệu, khiến cho Lộ Minh cả đời khó quên.

Lộ Minh nhận thấy, không chỉ thân thể, thậm chí đến linh hồn cũng được tướt tắm, sau khi mát lạnh,toàn thân lại có cảm giác ấm áp, như là ánh thái dương của ngày xuân chiếu vào vậy, vô cùng dễ chịu, hắn ngầm nội thì(quan sát nội thể) thì chợt phát hiện trong đan điền xuất hiện một ít chân khí, mà chân khí này với chân khí trước đây tu luyên ra hoàn toàn không giống nhau, hình như là tiên thiên chân khí trong truyền thuyết... trời ạ, hút năng lượng của ngọc thách, cố nhiên lại có thể chuyển đổi thành tiên thiên chân khí.

Nếu thật sự như vậy, so về cảnh giới hắn hoàn toàn có thể vượt qua toàn bộ cao thủ trên thế gian này, biến thành tồn tại độc nhất vô nhị.

Tiên thiên chi cảnh, đến cả võ tôn cấp bậc cường giả như ông nội, cũng vô pháp đạt tới cảnh giới này.

"Ngươi sao vậy?" hắc y mỹ nữ phát hiện biểu tình Lộ Minh có điểm khác thường, trên mặt hắn, khi thì khinh ngạc, lúc lại vui mừng, cổ quái khác thường.

"Tôi đau đầu...."

Lộ Minh chợt tỉnh, hắn phát hiện không phải đang nằm mơ, trong đan điền thật sự có một ít tiên thiên chân khí thần kỳ, lỏng ấm. Vì đề phòng hắc y mỹ nữ sinh nghi, hắn hạ ý thức che lấp, lấy tay ôm bụng.

Hắc y mỹ nữ phát hiện tên khốn này đến giả vờ bị bênh cũng không biết, có chút nhịn không được cười, băng sương trong mắt hoá giải nhạt đi một chút, lanh lẽo nói: "đau đầu? vậy ngươi ôm bụng làm gì?".

Nhưng, nàng cũng không quá truy xét vì sao Lộ Minh lại giả vờ bênh, ngược lại liếc nhìn cái khăn đen đang ở trên tay Lộ Minh, lấy ra viên ngọc bích cẩn thận dò xét.

Nàng dùng giác quan thứ 6 nhạy cảm của nữ nhân, cảm nhân được tên gia hoả này có vấn đề.