Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 23 : Điện thoại của lãnh mỹ nữ

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


"Đừng, đừng buông, đây là tầng 3 đó!" phòng bên cạnh đang giờ lên lớp, giáo viên nghe thấy động tĩnh bên ngoài chạy ra, liền bị doạ kiến đôi chân mềm nhũn.

"Thầy mà tới, tôi đem thầy vứt xuống tầng dưới đó!" Lộ Minh trừng mắt, vị giáo viên nọ bị doạ liên tiếp thụt lùi.

"Tiểu Lệ ở đâu chúng cháu không biết, có lẽ ngủ ở nhà một bạn nào đó, nhưng mà nó hẹn chúng cháu tôi nay ở sàn nhảy, ở sàn nhảy Khải Hoàn Môn. Chú đừng buông tay, chúng cháu gọi điện tìm tiểu Lệ..." một nữ sinh có vẻ như là bạn gái của nam sinh lông vàng, bị doạ hàm răng run lập cập, trên mặt cô bé có nước mắt, liên tục giải thích, những học sinh xung quanh cũng vội mồn mép liên tục bổ xung, đến việc của mấy ngày trước của Giang tiểu Lệ cũng nói hết ra, chỉ sợ Lộ Minh sẽ buông tay ra, đem nam sinh lông vàng vứt xuống dưới đất, hiện tại bọn nhóc hiểu rằng, vị đại thúc trước mặt không dễ dây vào.

"Khải hoàn môn?" Lộ Minh đem gã nam sinh lông vàng lúc này đã đái ra quần nhấc lại trước mặt, giơ tay tát một cái bạt tai: "đây là thay cha mày đánh, vì ông ta không dạy dỗ mày cho tốt".

Lại đánh thêm một bạt tai nữa, Lộ Minh lại nói: "đây là thay mẹ mày đánh, vì bà ta sinh ra một thằng ngốc".

Sau cùng, lại đánh thêm một cái nữa, nhưng lần này không nói gì.

Trong đám nhóc, có một cô bé có chút kỳ quái, rất cẩn thận hỏi: "cái tát thứ 3, là vì cái gì mà đánh?".

Lộ Minh móc từ trong túi ra cái kính đen, tiêu sái đeo lên, làm ra vẻ lạnh lùng nói: "đó là quà tặng miễn phí" đám nhóc nghe xong, toàn bộ ngã ngửa ra đất.

Đợi cho Lộ Minh đi được một lúc lâu, một đám học sinh mới dám mở miệng thảo luận, cô bé hiếu kỳ lúc nãy to gan phán đoán: "Quá đẹp, mình đoán chú đó nhất định là một sát thủ, còn là một kim bài sát thủ, nhận của ai đó 3 nghìn vạn, đem Giang tiểu Lệ tiền dâm hậu sát, sau cùng chia nhỏ thi thể, đút vào bao tải vứt xuống biển Lam Hải...có điều, chú đó quá lãnh khốc, lại đẹp trai, tiếc là không phải tới tìm mình".

"xì, đồ si tình, đẹp chỗ nào, một chút cũng không có" tất cả nam sinh đồng thanh phản đối.

"A Hạo, anh không sao chứ?" bạn gái nam sinh lông vàng hỏi.

Nam sinh lông vàng vội che đũng quần lại, giọng run run nói: "không...không sao, không việc gì,anh về nhà trước, về nhà".

Mọi người nhìn thấy nam sinh lông vàng bị dọa sợ tè ra quần, đều thấy xấu hổ nói: "a Hạo, sao lại vậy a? bình thường cậu máu lắm mà, sao lại dễ dàng bị doạ như vậy?"
Thay quần áo thi đấu, luyện một lúc ném rổ, Diệp Nhất Phi lại lần nữa làm lão đại, kêu mọi người tới bàn chiến thuật.

Lộ Minh không lên tiếng, tìm chút cảm giác tay chân, rồi ngồi xuống một bên sân.

Tối nay bản thân mình mới là nhân vật chính, vì vậy bây giờ tốt nhất là yên phận chút, ai biết trong đám học viên này có hay không tên lau giày, cái gì chiến thuật và cao thủ trợ trận, chỉ sợ không đến nửa tiếng, mặt thịt phi long đều biết hết, không những thế mà còn nhằm vào chiến thuật và đặc điểm bên mình để đề ra phương án tác chiến.

Đó mới chính là nguyên nhân chủ yếu hắn gọi Diệp Nhất Phi tới, để đối phương trước tiên chỉ chú ý tới Diệp Nhất Phi, còn mình đến lúc đó sẽ cho bọn chúng một cái kinh hỉ.

Lúc đi ăn cơm, Nhiếp Thanh Lam có gọi điện tới, Lộ Minh làm ra vẻ ta đây, từ chối cuộc gọi.

Buổi chiều, nhân lúc đám bạn Thạch Hoa nghỉ ngơi, Lộ Minh và Diệp Nhất Phi bàn luận về một chiến thuật khác, đương nhiên, người thực hành chỉ có Lộ Mình, Diệp Nhất Phi, Trương Thừa và Lỗ tư Cường, Thạch Hoa, còn như Trương Phong không biết chơi thì phụ trách mua nước khoáng và ghi điểm số, trách cho bị đối phương trộm tăng thêm điểm. Trướng đây lúc bọn Lộ Minh thi đấu với mấy lão già sở công thương, thì bị mấy lão chơi trò này, người lật điểm thường giả vờ lật nhầm, để cho điểm số hai bên cách biệt không nhiều, không qua khó nhìn.

"Nhiếp Thanh Lam đưa cho anh vẫn thiết rồi?" lãnh mỹ nữ Cảnh Hàn gọi điện tới, ngừng một lúc, lại nói: "không có gì!"

"Chờ chút".

Lộ Minh nghe ra trong giọng nói của nàng có chút ghen ghét vội vàng nói: "tôi vẫn còn cần hồng, lục, lam 3 loại bảo ngọc, cô giúp tôi tìm mỗi loại một viên, được không?"

Lần này lãnh mỹ nữ Cảnh Hàn trả lời đặc biệt thoải mái, thậm chí có chút vui mừng: "được".

Cúp máy, Diệp Nhất Phi ở bên cạnh nghe trộm nhìn Lộ Minh kỳ quái hỏi: "mày cần nhiều ngọc như vậy làm gì?"