Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 97 : Người này biến thái

Ngày đăng: 20:09 20/04/20




Giai Giai ghé vào ngực Lục Minh nức nở hồi lâu, nước mắt ướt nhẹp cả ngực áo hắn.



Phát tiết cảm xúc xong, lý trí của nàng đã khôi phục lại, có chút ngượng ngùng, nhưng lại không nỡ rời khỏi cảm giác an toàn khi nép vào lòng của Lục Minh, nhắm mắt lại giả bộ ngủ, yên lặng cảm thụ cảm giác ôn nhu này… Cuối cùng lại thật sự ngủ thiếp đi. Đợi khi Lục Minh phát hiện nàng sao lại yên tĩnh vậy thì đã thấy cô gái nhỏ này đã ngủ say rồi.



Hàng mi dài của nàng nhắm lại, mặt trên còn lưu lại vệt nước mắt, trông hết sức đáng thương.



Khi thấy bộ dáng khi Giai Giai ngủ say, lại thấy đôi môi đỏ mọng của nàng, Lục Minh trong lòng xúc động muốn hôn lên đó.



Vài lần cúi xuống muốn hôn, nhưng đều dừng lại.



Lục Minh cảm thấy tình cảm của mình tựa hồ có chút hỗn loạn, trong lòng thích chính là Cảnh Hàn, nhưng hiện tại đối với hồ ly mỹ nhân Niếp Thanh Lam kia cũng không phản cảm, còn Giai Giai thì lại rất có hảo cảm.



Có phải là thích cả ba nàng, bản thân Lục Minh cũng cảm thấy thực sự có một chút, nhưng thích này có phải là tình yêu, thì bản thân lại có chút hồ đồ.



Ba nữ, đều có sở trường, đều có chỗ đáng yêu.



Nếu phải chọn một trong ba người, mình cuối cùng nên chọn ai?



Xã hội hiện đại là chế độ một vợ một chồng, ba người cùng lấy một chồng thì không có khả năng. Nhưng trong lòng Lục Minh lại không thể chịu được khi thấy bất kỳ ai trong ba cô gái này gả cho ai khác… Các nàng đều là của ta, mặc kệ như thế nào các nàng đều phải là của ta! Trong lòng Lục Minh bỗng nhiên xuất hiện một lại dục vọng chiếm hữu bá đạo, theo bản năng muốn lập ra một quy tắc mới. Một mặt hắn rất tỉnh táo hiểu được lực cản của xã hội căn bản không để cho hắn đồng thời kết hôn với cả ba người, nhưng đáy lòng của hắn theo bản năng lại muốn chống lại xã hội, khát vọng dùng thực lực của bản năng để thay đổi quy tắc này!



"Chuyện của mình thì phải tự mình sắp xếp!"



"Thế gian đều do kẻ mạnh làm chủ. Ta phải trở nên hùng mạnh, so với bất luận kẻ nào cũng mạnh hơn. Đến lúc đó chuyện nhà ta, đều sẽ do ta làm chủ!"




Xe của Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn đều đã đậu ở bên ngoài, hiển nhiên hai nàng đều đã trở về. Lục Minh hưng phấn đi vào, vừa mở cửa, chuẩn bị cao hứng hô to ta đã trở về, không nghĩ tới vừa mới mở cửa đã đụng trúng một người, chỉ nghe thét lên một tiếng, người mà bị Lục Minh đụng trúng đã ngã xuống nền nhà.



Lục Minh phản ứng cực nhanh, trước tiên là ổn định thân hình, sau đó đưa tay chụp về phía trước, ý đồ chụp lấy người mà mình đụng trúng.



"Rẹt!"



Người nọ vai rất trơn, cánh tay lại vừa vặn múa may về phía sau, Lục Minh vừa thấy không chụp giữ lại được, lại vội vàng đổi hướng chụp lấy cổ áo của đối phương.



Không nghĩ tới lại chụp vào khoảng không, Lục Minh trong vòng một giây dã phải ra tay tới lần thứ ba, tựa hồ bắt được cái gì đó, nhưng trong khoảnh khắc lọt vào tay lại đứt phựt, người bị Lục Minh đụng trúng, cuối cùng té ngã ra trên đất. Mình rõ ràng đã chụp trúng quần áo, sao lại thế này? Lục Minh giơ tay phải lên nhìn, phát hiện lại là một mảnh áo ngực màu vàng, rất giống mấy chiếc bikini mà các cô gái mặc trên bờ biển, chẳng qua kích thước hơi nhỏ mà thôi.



"Ái ui!" Người té ngã trên mặt đất, là cô nhỏ hạt tiêu hàng xóm.



Thân trên của nàng ta trần trụi, trước ngực lộ ra hai gò tuyết trắng, trên đỉnh còn có hai hạt đậu màu phấn hồng.



Ở giữa hai gò còn có dấu tay hồng hồng, đúng là kiệt tác của Lục Minh… Lục Minh trước mắt tối sầm lại, tiêu rồi, cái danh hiệu Quái thúc thúc nhắm chừng sẽ không cách nào thoát nổi!



Cô gái nhà bên còn chưa hết đau, lại thấy Lục Minh ngẩn ra nhìn lên ngực mình, nhất thời thét lên lên, thanh âm tuyệt đối là vượt qua 120 decibel.



"A… Người này biến thái…"