Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 98 : Quả nhiên là một đại sắc lang

Ngày đăng: 20:09 20/04/20


“Xảy ra chuyện gì ?" Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn từ bên trong chạy ra.

Các nàng đang mặc đồ bơi, tóc còn ướt nước, hiển nhiên là mới đi từ bể bơi ra, bây giờ nhìn giống như mỹ nhân ngư bước lên bờ.

Niếp Thanh Lam mặc một cái áo tắm màu xanh da trời, phần vải không lớn nhưng đủ để che đi lớp da thịt trắng tuyết, cặp ngực căng tròn ép chặt sau lớp áo, lộ ra một khe rãnh thật sâu, vô cùng gợi cảm, và cũng rất thần bí, hoàn toàn không có chút gì khoa trương như những bộ bikini hở da hở thịt bình thường, quần bơi cùng màu, làm tôn lên đôi chân dài và trắng của nàng. Dáng người Niếp Thanh Lam thoạt nhìn rất thon dài và cao gầy, giống như một chú nai con.

Về phần Cảnh Hàn bên cạnh, trên người nàng là một cái áo tắm liền mảnh màu bạc, thoáng nhìn có vẻ bảo thủ, trên vai khoác theo cái khăn lông lớn, làm che mất đi vóc dáng tuyệt vời cùng cặp ngực căng tròn.

Chỉ là, vòng eo của nàng so với Niếp Thanh Lam càng thêm mảnh khảnh, do bộ đồ tắm tương đối bảo thủ kia ôm sát vào, càng có vẻ thon gọn vô cùng.

Nhưng cái làm cho Lục Minh há mồm trợn mắt chính là, khăn lông của Cảnh Hàn không che tới đôi chân dài, quả thật tuyệt mỹ vô song.

Đôi chân dài trắng nõn nà, mắt cá chân tinh xảo như vầng trăng.

Gót ngọc cùng mười ngón chân mượt mà như châu, càng làm tăng thêm vẻ đẹp của nàng ta lên vài phần. Trong đầu chợt hiện lên một ý niệm, sợ rằng "Ngân cước nữ thần" vô song tuyệt mỹ trong truyền thuyết hoàn mỹ không chút tỳ vết, chính là dạng như vậy.

Hai nàng nhìn thấy Lục Minh, không tị hiềm chạy tới, Cảnh Hàn đem khăn lông của mình, lao đến bên người của cô bé hàng xóm, Niếp Thanh Lam thì khẽ liếc mắt với Lục Minh một cái, rồi đưa tay đỡ lấy cô bé. Đằng sau cái cửa, hai người con gái mặc đồ bơi đang thăm hỏi xung quanh, hình như là người nhà của cô bé, khi các nàng thấy Lục Minh trở về, có chút do dự không dám ra đây.

“Nhu Nhu, đừng khóc, đừng khóc. Hắn khi dễ em, để chị giúp em hết giận!" Niếp Thanh Lam cúi xuống an ủi cô bé, do nàng khom lưng nên cặp mông căng tròn bày hiện ra hết làm cho huyết áp người xem tăng giảm theo nhịp hình sin, và làm cho Lục Minh thiếu chút nữa phun xịt máu mũi.

“Hu hu hu. . ." cô bé hàng xóm càng khóc lớn hơn.

"Ặc... đem cái này, trả cho cô ta... Anh thật sự vô tình mà!" Lục Minh đưa cái mảnh trên của bộ bikini cho Cảnh Hàn rồi phóng biến lên lầu.

Mặc dù ở ngoài sảnh có phong cảnh đẹp mắt nhưng bây giờ thật sự rất xấu hổ.
Cảnh Hàn mang về một khối bạch ngọc thật lớn, so với hắc mỹ nhân phương tây còn lớn hơn, bề ngoài hình vuông toàn thân trong suốt, ngọc chất lưu quang, vừa nhìn đã biết là trân bảo cực phẩm. Làm cho Lục Minh cảm thấy kì quái chính là cái khối ngọc thạch này khẳng định là do Cảnh Hàn trộm về, nhưng Niếp Thanh Lam lại xem như không biết gì, đây là chuyện gì?

Nhìn thấy sự nghi hoặc trong lòng của Lục Minh, Cảnh Hàn nhẹ giọng nói: "Đây là ngọc của gian thương, của một người tên là Giang Thế Viễn, chuyên chế tạo ngọc giả lừa gạt người khác, dưới tay còn có một công trường tạo ngọc giả khổng lồ, tại Lam Hải nổi danh là chú trùng".

Lục Minh nhìn về phía Niếp Thanh Lam, bảo nàng là cảnh sát, hẳn nên ra tay vì dân trừ hại.

"Anh không biết, môn diện của người này thật lớn, thủ đoạn rất nhiều, quan thương cấu kết với nhiều người, xảo trá vô cùng, nếu không có chứng cớ, bọn em muốn bắt hắn cũng không có biện pháp, mặc dù biết rõ hắn là chú trùng nhưng bọn em lại không thể động vào hắn, mà phía sau hắn còn có một chỗ dựa vô cùng to lớn tại Lam Hải, Giang Thế Viễn được xưng là "Giảo Thỏ" cùng với "Trì Hồ" Chung Tử Uy và "Thạc Thử" Đinh Quốc Hưng, được gọi là Lam Hải Tam Đại cầm thú. Gây án liên miên, nhưng bởi vì thủ đoạn xảo trá âm hiểm, nên không tìm ra chứng cớ, đành phải yên lặng chờ cơ hội" Niếp Thanh Lam thuận miệng nói, làm cho Lục Minh tỉnh ngộ, khó trách vì sao Cảnh Hàn trộm một viên to như vậy về mà nàng ta lại không để ý, thì ra là thế.

"Đồ tốt, có nó, anh chế thuốc cũng nhanh!" Lục Minh chạm vào ngọc chẩm, phát hiện ra bên trong năng lượng rất nhiều.

Loại năng lượng này, phỏng chừng có thể gia tăng tiên thiên chân khí lên hai phần ba, và có lẽ Đồng Tử công có khả năng đột phá tầng thứ chín.

Hắn kích động nhảy dựng lên, còn Cảnh Hàn thì gật đầu.

Nếu không cách quá xa, Lục Minh còn muốn ôm nàng hôn một cái.

"Anh tự thu xếp, em đi trước" Cảnh Hàn nhìn thấy Lục Minh cao hứng trong lòng cũng vui, nhưng nhìn thấy người này tinh lực quá thừa, cho nên phía dưới đang đội nón lên, không khỏi xấu hổ xoay người đi ngay.

"Quả nhiên là đại sắc lang đáng ghét!" Niếp Thanh Lam cũng nhìn thấy, trong lòng thầm than ghê quá, sao mà to dữ vậy, nhưng lại ngượng ngùng mặt đỏ như lửa.